Nguyễn Trường Phong
(Tôi làm thơ)
Vẫn là những người cứ nghĩ mình đang đi tìm nhau
Em nhắc làm chi khi nỗi đau chắc gì đã thật
Có hơn một con người trong cuộc đời em rồi đi mất
Biết đâu rằng có thể đó là anh?
Ừ thì anh biết em vẫn muốn những mùa xanh
Sau ngày rét để đàn chim về xây tổ
Ừ thì anh biết rằng em vẫn còn nhớ
Những thời gian đốt vàng lá trên cành...
Ừ thì anh cũng biết em còn ngóng những bước chân
Của ai đó về trong chiều mưa ướt
Phố đổ lại tháng qua ngày xuôi ngược
Chỉ có anh là cứ đứng nhìn thôi,
Ảnh: Tuấn Nguyễn. |
Vẫn là những người đi qua sau chuỗi tháng năm trôi
Em nhắc làm chi khi nỗi đau chắc gì đã thật?
Em nhắc làm chi khi trái tim em từng đi lạc mất
Chỉ có anh mãi đứng lại nhìn thôi!
Cứ nghĩ mình đang tìm nhau giữa những tháng ngày đánh rơi
Nhưng có chắc là yêu thương quay lại?
Mưa vẫn ngập ngói bụi màu trên mái
Của thời gian phố cổ rất lâu rồi!
Ừ, anh biết em vẫn mơ về một sắc mây trôi
Thời tuổi trẻ chuyến rong chơi mải miết
Anh - thì cứ viết hộ những nỗi đau tiễn biệt
Chỉ cơn mưa chiều là đứng lại với anh thôi.
Vài nét về tác giả:
Cũng có lúc ta nhận ra thực sự chẳng muốn mình mãi như một đám mây trôi! - Nguyễn Trường Phong.
Bài đã đăng: Về đi thôi, Anh vẫn đi tìm, Tội mắt buồn, Đất nước tôi, Người về lại với non sông, Bởi những khát khao, Viết cho em, Tuổi trẻ bỏ quên, Như mây lang thang, Mùa nắng của anh, Những mùa hoang để đi, Ta đã làm gì với cuộc đời, Về với tuổi thơ anh, Đâu phải lỗi tại cuộc đời Viết cho lá thư mưa, Ta còn chờ điều gì, Em có biết mưa về rồi không?, Bên trong một nỗi đau, Để giấc mơ bắt đầu, Hoa xoan thời ấy, Những lời hỏi han.