Cánh cò vẫn vì đàn con xuôi ngược
Âm khúc đàn bầu - vang những nhịp dây
Nguyễn Trường Phong
(Tôi làm thơ)
Tôi vẫn đi trên đường đất nước tôi
Lúa đồng mẹ đầy lắm mùa trắng nước
Thương cánh cò bay - mòn qua mất được
Chở trên vai gầy là những tiếng con!
Trong vụ mất ánh mắt ngóng mỏi mòn
Lục Bình vỡ giữa bọt chiều sóng nước
Những cơn lũ xứ lạ về sau - trước
Âm khúc đàn bầu đau những nhịp dây
Thương cánh đồng mẹ bạt mùa gió quây
Gốc rạ vắng - vọng tiếng trùng xao xác
Những ngày lẫn đi giữa mùa trôi lạc
Bên dốc cuộc đời sờn bạc áo vai
Ảnh: VnExpress. |
Tôi vẫn đi trên đường đất nước tôi
Dài bốn nghìn năm truân chuyên lắm nỗi
Đến hạt lúa non cũng (phải) ép mùa chín vội
Âm khúc đàn bầu - đau những nhịp dây!
Sẽ bao nghìn năm nữa vẫn qua đây
Sơn hà xã tắc nối chung ngàn hơi thở
(Dù) sáng nước biển dâng, chiều cơn gió dữ
Những dải cát vàng còn nối mãi Việt Nam
Tôi vẫn đi trên đường đất nước tôi
Nơi đồng mẹ dẫu lắm mùa trắng nước
Cánh cò vẫn vì đàn con xuôi ngược
Âm khúc đàn bầu - vang những nhịp dây
Vài nét về tác giả:
Cũng có lúc ta nhận ra thực sự chẳng muốn mình mãi như một đám mây trôi! - Nguyễn Trường Phong.
Bài đã đăng: Người về lại với non sông, Bởi những khát khao, Viết cho em, Tuổi trẻ bỏ quên, Như mây lang thang, Mùa nắng của anh, Những mùa hoang để đi, Ta đã làm gì với cuộc đời, Về với tuổi thơ anh, Đâu phải lỗi tại cuộc đời Viết cho lá thư mưa, Ta còn chờ điều gì, Em có biết mưa về rồi không?, Bên trong một nỗi đau, Để giấc mơ bắt đầu, Hoa xoan thời ấy, Những lời hỏi han.