Mộc Diệp Tử
Có ngày nào đó, bạn sẽ nhận ra, hơi ấm của sự chân thành rất ít, những người có thể thông cảm với buồn đau với bạn không nhiều, đôi khi có những lời khuyên không vì mục đích chia bớt vui buồn. Hãy tỉnh táo và suy nghĩ sự việc của bản thân, tìm đến người có đủ sự hiểu biết, tin cậy và tự mình quyết định mọi việc của bản thân. Mạng xã hội có những hữu ích cũng có những mặt trái, mình tin rằng nơi ấy, không phải ai cũng thật lòng mong bạn giữ được hạnh phúc, không phải lời nào cũng sẽ là lời khuyên.
Đêm qua lướt Facebook, một người bạn của mình có chuyện buồn gia đình. Có lẽ vẫn là vấn đề muôn thuở: bất đồng trong gia đình, hôn nhân sau khi cưới. Sau hai giờ đăng tải status, trong hầu hết comment mình đọc được thì có đến cả chục “lời khuyên” là: “Loại chồng như thế thì bỏ quách đi”, “Làm phụ nữ thì phải giữ cho mình lòng tự kiêu, không yêu thằng này thì có thằng khác”… Trong khi khổ chủ thì đang đau buồn, muốn chia sẻ để nghe lời khuyên tìm cách gỡ rối.
Mình đọc xong chỉ biết cười buồn, nhắn với bạn xóa status đi. Khi nóng giận thì người ta thường mất bình tĩnh, họ có thể viết những điều không hay trên mạng để giải tỏa, nhưng thật ra, trong lòng họ đều biết chắc rằng, họ vẫn yêu và muốn giữ chặt gia đình của mình. Bản thân mình cũng vừa trải qua chuyện không vui, mình cũng không giữ bình tĩnh, trong lúc buồn bã, nóng giận, mình viết lên mạng những chuyện buồn gia đình. Có một người anh lớn tuổi đã rất tình cảm nói với mình những điều khiến mình nghĩ mãi như này: “Tốt xấu không thể phân định và đánh giá vội vàng qua một sự việc. Khi em bước vào cuộc sống hôn nhân, em hãy nhớ rằng đó không còn là câu chuyện đơn giản của tình yêu nữa, của hai người nữa. Đó đã là chuyện của đại gia đình, của xã hội, của cuộc sống. Em sẽ không tìm được tiếng nói đồng cảm của những người trẻ không trải qua đời sống hôn nhân, không thích cố gắng mà chỉ thích từ bỏ, không thích đợi chờ mà chỉ thích nhanh chóng có được hạnh phúc mới.
Những nỗi buồn của em có thể vơi sau khi viết, nhưng cũng sẽ đem đến tiếng cười cho những người tọc mạch. Một người bạn chân thành khi thấy gia đình bạn có chuyện buồn, thay vì đổ thêm dầu cho lửa bùng cháy, họ sẽ chỉ im lặng ở bên cạnh em, và có chăng là xoa dịu, hàn gắn nỗi buồn cho gia đình bạn. Vợ chồng sống có lúc sai lúc đúng, đừng cân đo xem ai thiệt ai hơn, ai thua ai thắng, chỉ quan trọng là đã vì nhau mà làm gì”. Mình lặng lẽ xóa hết những dòng chữ đã viết trước đó, ngồi nghĩ lại, trong lúc nóng giận khi bất đồng với chồng, mình chỉ nhìn thấy những lỗi sai của anh ấy mà kết tội, mà phủ định đi hết những điều anh đã làm trước đó, mà nói những lời cay độc với anh.
![]() |
Có những người vợ, người chồng từng trải qua tình cảnh như mình. Đó là chuyện bình thường trong hôn nhân. Những bất đồng xảy ra bởi vì chúng ta bước tới cạnh nhau là từ hai cá thể riêng lẻ. Bởi vì chúng ta có khi vì nhau mà hạnh phúc thì cũng sẽ có lúc vì nhau mà tổn thương. Suy cho cùng, bản ngã vẫn không thể xô đổ trong suốt quá trình chung sống. Nhưng khi thấy những bất đồng trong ngôi nhà của bạn mình, hãy đừng vội lên án, vội kết tội và vội đưa ra “lời khuyên” từ bỏ. Hôn nhân nào đâu phải là thứ nay cần thì tới, nay chán thì bỏ đi.
Thật ra thì bạn ạ, 8 năm đi qua những chông chênh đổ vỡ, mình đã luôn thấy trong cuộc tình của mình, mình là người yêu nhiều hơn, nhưng nếu phải cân đo tình cảm, mình không cần cái gọi là lòng tự kiêu của người phụ nữ, mình chỉ cần giữ một điều mà mình biết chắc rằng nó quan trọng và ý nghĩa với riêng mình. Ai yêu cũng cần giữ lại cho mình một lối thoát thì hóa ra cuộc đời này, tình yêu chỉ là một ván bài mà hai kẻ bước vào đều đã tính toán lợi hơn, thua thiệt.
8 năm qua, cuộc tình của mình có những đắng cay nhưng cũng rất nhiều hạnh phúc. Nhưng nếu vì những lúc buồn đau mà phủ nhận hết những tốt đẹp đã có thì mình sẽ phải đạp đi xây lại bao nhiêu bức tường? Chỉ khi bạn có gia đình, bạn sẽ hiểu con người ta sống không thể ích kỷ, tàn nhẫn để thích là phá bỏ hết. Vì có những ràng buộc mà bạn biết chắc rằng bạn không thể gạt đi để tìm ngay cho mình con đường tự do khác.
Khi bạn độc thân, bạn từ bỏ một mối tình chỉ đơn giản như thay một chiếc áo đã cũ không vừa ý. Nhưng khi bạn đã có gia đình, chiếc áo bạn đang mang có thể bị rách, nhưng bạn không thể đùng một cái cởi bỏ rồi quẳng nó đi dễ dàng, việc bạn phải học và phải làm là tìm cách vá lại chiếc áo đó. Dù chiếc áo rách nào cũng làm người ta đau lòng, và mỗi lần vá nó có thể bị kim đâm chảy máu, người ta sẽ lại thêm một lần rơi nước mắt vì đau.
Nhưng bạn biết không, có mấy chiếc áo hôn nhân luôn sạch sẽ, vừa vặn, thơm mới? Có chiếc áo nào không trải qua một vài lần rách rồi phải vá? Bởi vì chiếc áo hôn nhân ấy không phải chỉ cần có cái bản ngã của tình yêu đâu, người ta cần và sẽ luôn cần nhân nghĩa để vì nhau mà vá víu lại những vết rách bạn à. Dĩ nhiên, miếng rách ấy phải cần cả hai trái tim và hai bàn tay đã vì nhau mà vui mà buồn kia cùng nhìn về cùng nhau tìm cách vá. Đừng quan trọng quá chuyện ai là người phải vá trước, phải vá nhiều hơn, miễn là chiếc áo ấy có thể khiến người ta đặt niềm tin thêm một lần nữa vào hơi ấm vững vàng và an toàn của nó cho mình khỏi cô đơn, lạnh lẽo.
Bạn ạ, có thể bạn sẽ cười cợt mình vì mình chẳng bản lĩnh, cũng chẳng giữ lòng tự kiêu của phụ nữ. Mình là người luôn dễ dàng tha thứ, lãng quên, dễ vui dễ hạnh phúc vì vài điều rất nhỏ nhoi. Vì hạnh phúc và có thể cũng là khổ đau của mình là được sống một cuộc đời với duy nhất một chiếc áo. Suy cho cùng cũng vì bạn chưa trải qua nỗi đau của việc bị vứt lại như người ta vứt một chiếc áo không rách, nhưng đơn giản là không thích mặc nữa. Và cũng vì bạn độc thân, không cần có trách nhiệm để tin rằng, cái gì không thích nữa thì sẽ bỏ.
Nhưng nếu cuộc đời này, xã hội này, người ta bước đến lựa chọn, rồi sẵn sàng ra đi khi không còn vừa ý, cuộc đời sẽ có bao nhiêu những giọt nước mắt đổ vỡ, những đứa trẻ bơ vơ? Thì xin hãy giữ chặt tay nhau thêm một ngày, một ngày nữa rồi cũng sẽ là mãi mãi.
Vài nét về tác giả:
Tôi như trẻ nhỏ ngồi bên hiên nhà chờ nghe thế kỷ tàn phai.
Tôi như trẻ nhỏ tìm nơi nương tựa mà sao vẫn cứ lạc loài.
Tôi giống như một số nguyên tố cứ ngụp lặn trong cái vỏ bọc của chính mình. Bởi vì bản thân là số nguyên tố, chỉ có thể chia hết cho một và chính mình.
Nên ở tôi, luôn ẩn chứa sự đấu tranh giữa các mặt đối lập - của một người quá đỗi nhạy cảm và vô tâm, yếu đuối và mạnh mẽ, dịu dàng và bướng bỉnh, đơn giản và khó hiểu, tự ti và ngạo mạn, trẻ con và đàn bà. Tôi không đặc biệt nhưng tôi khác biệt - Đơn sắc rực rỡ một nét màu dứt khoát... Một số nguyên tố cô đơn nhưng không cô độc - Mộc Diệp Tử
Bài đã đăng: Đừng trách, Kiếm tìm bản thân nơi mắt người, Người đàn bà sau ô cửa trống, Sức khỏe và tuổi trẻ, Chênh vênh cuộc đời, Lòng dạ đàn bà, Yêu trong thầm lặng,Mẹ đơn thân, những điều được - mất, Đặt cược với tình yêu, Tháng 5 đi qua, Tình nghĩa vợ chồng,Không thể, Người cũ, người mới,Văn hóa chỉ trích - chuyện bên ly cà phê,Nếu được chọn lại một lần nữa, Nỗi sợ của tuổi trẻ, Trở về, Hạnh phúc nơi căn bếp nhỏ,Sống giữa nhiều người, Hạnh phúc vừa đủ, Tuổi 18 - ký ức ngủ quên, Bí mật không thể nói, Và tách cà phê đã nguội, Hà Nội những ngày mưa, Niềm hạnh phúc giản đơn, Hạnh phúc không hề có shortcut, 2.555 ngày của tình yêu,Lạc trong thành phố, Bát canh ký ức, Niềm hạnh phúc giản đơn, Lầm tưởng trong tình yêu, Những hòn đá dành cho một đứa trẻ, Hạnh phúc là gì?, Trái tim mỗi cô gái.