Mộc Diệp Tử
Tháng 5, tôi nhặt cánh phượng vĩ cháy rực trên tay báo hiệu mùa thi đang đến rất gần, tôi biết cuộc đời vốn dĩ là những gặp gỡ rồi chia ly thế nhưng tôi vẫn không ngăn được những giọt nước mắt buồn thương…
Kết thúc sẽ là khởi đầu mới, như những lần tháng 5 về, mùa thi tới, trải dài trong 12 năm học đằng đẵng là những cuộc chia tay bạn bè mà chúng ta đều đã dần quen, thế nhưng, cuộc chia tay lớp 12 vẫn luôn là một nỗi ám ảnh lớn nhất trong cuộc đời một người. Chia tay để trưởng thành, để trải nghiệm nhiều hơn cuộc sống, để tạm biệt hết những mộng mơ và vô tư học trò, rồi sau đó, mỗi người sẽ đi trên con đường riêng với những buồn vui của mình và thấu hiểu nỗi cô đơn như một người bạn trong hành trình đi tới.
Tháng 5 sẽ khép lại cuộc đời của nhiều người và có thể mở ra một chân trời hoặc tươi sáng, hoặc vô vọng, nhưng những kỷ niệm ngày cuối cấp trong veo sẽ là món quà theo suốt trong cuộc đời, để những ngày tháng 5 nào đó, khi nhớ lại, chúng ta đều thấy bồi hồi nhớ thương…
Ảnh: LamKinh. |
"Có mùa phượng vĩ không tên thành hò hẹn
Đỏ cái nhìn vương vấn lúc chia tay
Cô bạn gái ngại ngùng không dám khóc
Nghèn nghẹn lời trong đôi mắt cay cay.
Có tiếng ve suốt một thời không ai hay
Chỉ lúc đứng cạnh nhau mới thấy buồn đến thế
Mười hai năm ve kêu như thành lệ
Bước đi không đành mà ngoảnh lại buồn hơn…”
Tháng 5, rồi sẽ trở lại nhiều lần nữa, nhưng tuổi xuân và những ngày tháng tung tăng trong màu áo trắng sẽ mãi mãi nằm lại trong những cuốn nhật ký, trong những bức ảnh, trong những bưu thiếp học trò.Nhưng dù vậy, chúng ta vẫn có một thời thanh xuân sôi nổi ở trong tim. Và như thế, chúng ta sẽ mãi sống với một trái tim son trẻ.
Vài nét về tác giả:
Tôi như trẻ nhỏ ngồi bên hiên nhà chờ nghe thế kỷ tàn phai.
Tôi như trẻ nhỏ tìm nơi nương tựa mà sao vẫn cứ lạc loài.
Tôi giống như một số nguyên tố cứ ngụp lặn trong cái vỏ bọc của chính mình. Bởi vì bản thân là số nguyên tố, chỉ có thể chia hết cho một và chính mình.
Nên ở tôi, luôn ẩn chứa sự đấu tranh giữa các mặt đối lập - của một người quá đỗi nhạy cảm và vô tâm, yếu đuối và mạnh mẽ, dịu dàng và bướng bỉnh, đơn giản và khó hiểu, tự ti và ngạo mạn, trẻ con và đàn bà. Tôi không đặc biệt nhưng tôi khác biệt - Đơn sắc rực rỡ một nét màu dứt khoát... Một số nguyên tố cô đơn nhưng không cô độc - Mộc Diệp Tử
Bài đã đăng: Tình nghĩa vợ chồng, Không thể, Người cũ, người mới, Văn hóa chỉ trích - chuyện bên ly cà phê, Nếu được chọn lại một lần nữa, Nỗi sợ của tuổi trẻ,Trở về, Hạnh phúc nơi căn bếp nhỏ,Sống giữa nhiều người, Hạnh phúc vừa đủ,Tuổi 18 - ký ức ngủ quên, Bí mật không thể nói, Và tách cà phê đã nguội,Hà Nội những ngày mưa,Niềm hạnh phúc giản đơn,Hạnh phúc không hề có shortcut, 2.555 ngày của tình yêu, Lạc trong thành phố,Bát canh ký ức,Niềm hạnh phúc giản đơn, Lầm tưởng trong tình yêu,Những hòn đá dành cho một đứa trẻ,Hạnh phúc là gì?, Trái tim mỗi cô gái.