Cỏ Dại
(Tôi làm thơ)
Ghé thăm cảm xúc xưa
Những câu chuyện vô thưởng vô phạt
Cuộc điện thoại chờ
Ghế đá chơ vơ
Cơn mưa bất chợt rụng bông hoa khế
Chim non rúc sâu vào tổ
Người ta nép mình bên hiên trú tạm
Em ngồi đây
Xòe tay nghịch giọt nước rơi
Rồi bất giác tự hỏi
Em là gì của anh?
Giữa thành phố triệu dân
Giữa tiếng cười khúc khích
Những yêu thương sôi nổi
Những ngôn từ chính xác
Chúng mắc kẹt đâu rồi?
Một cái tên chừng sao khó gọi
Ngỡ quen mà lạ
Ngỡ gần kề mà bỗng xa xôi
Con đường hai lối nợ duyên không cùng đôi
Em đó, anh đây
Hai kẻ cứng đầu nông nổi
Yêu thương thật nhiều Mà sao?
Kê chẳng vừa chiếc gối
Cho mỗi tối... nằm cạnh nhau!
Vài nét về tác giả:
Tặng ai đó nhé, bớt cho chút bâng khuâng - Cỏ Dại
Bài đã đăng: Viết cho bố ngày lễ Vu Lan , Thu xa, Hà Nội tôi yêu, Có một mùa đông ở nơi xa; ; Học cách im lặng; Tặng những tâm hồn đang chờ mong; Mắc nợ thơ ngây; Mênh mông nỗi nhớ; , Thu cảm, Viết cho chị, Yêu quá đời này,Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau,Này cafe, ta không thể thiếu mi, Em sẽ ở lại, Sao em chưa lấy chồng; ; Viết cho lần gặp gỡ; Nói với anh điều nhớ nhung; Tháng 10 riêng cho anh; Một ngày bình yên như thế; Sài Gòn lạ quá phải không anh?; Trò chơi thuận ý Có một chiều, Tự khúc tháng năm, Cạn, Lãng đãng Đà Lạt, Học cách yêu thương; Tháng ba trời lạ; Cơn mưa cuộc đời.