Ngã tư đầy gió bụi
Bùi ngùi
Góc quán cafe
Cỏ Dại
(Tôi làm thơ)
Tôi và anh
Sống hai nơi tổ quốc
Gặp nhau giữa dòng
Sông Hàn chở đầy nỗi nhớ
Lạc nghiêng xa mất dấu nẻo cùng
Tháng mười, đìu hiu bên sân
Lặng lẽ chiếc lá rơi
Ngã tư đầy gió bụi
Bùi ngùi
Góc quán cafe
Anh tìm thấy tôi
Bạt ngàn gió xa khơi
Bốn năm trời cách biệt
Ngày đó,
Mình chẳng lời hò hẹn
Ra đi không từ giã
Ai mắc nỗi nhớ trong tim
Anh phải tìm người tháo dỡ
Giá như em còn ở đó
Quán cũ thanh âm chắc rộn ràng
Buổi hẹn hò nhân đôi
Cô đơn chừng như khép chặt
Anh với tôi, liệu có từng nỗi vui?
Trời Sài Gòn
Những con đường hắt hiu mùa lá đổ
Anh xa Hà Nội gieo nhung nhớ cho ai?
Căn hộ cũ còn nâng bước quen
Chiều tan tầm có về ngang hồ Trúc Bạch?
Vẳng xa trời bầy Sâm Cầm có còn bay?
Tôi nơi này
Lặng lẽ héo hon đời vay mượn
Chút nắng vàng,
Cất vội suởi ấm tim côi
Sớm tối đi về tung đồng xu số phận
Chuồn chuồn bay thấp thì mưa
Bay cao thì nắng
Hoàng hôn tím buồn
Tôi ví tôi như đám lục bình
Dòng sông cuốn trôi
Con nước xa nguồn
Bất chợt... Nồng nàn thuở anh đưa tay nắm
Đôi mắt truyền lửa thắm
Tôi biết trái tim mình
Đã yêu anh thương anh
Rất nhiều...!
Mai nhé dẫu xa nhau vài lần
Định mệnh không bén rễ cùng nhau
Xin gửi lại đời anh
Món quà lưu xứ
Thắt nơ nhét vội
Chiếc hộp không lời
Trong đó... Có vạn nụ cười tôi!
Vài nét về tác giả:
Tặng yêu thuơng và tháng mười! - Cỏ Dại
Bài đã đăng: Tháng muời cỏ xanh, Trú mưa, Viết cho bố ngày lễ Vu Lan, Thu xa, Hà Nội tôi yêu, Có một mùa đông ở nơi xa; ; Học cách im lặng; Tặng những tâm hồn đang chờ mong; Mắc nợ thơ ngây; Mênh mông nỗi nhớ; , Thu cảm, Viết cho chị, Yêu quá đời này,Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau,Này cafe, ta không thể thiếu mi, Em sẽ ở lại, Sao em chưa lấy chồng; ; Viết cho lần gặp gỡ; Nói với anh điều nhớ nhung; Tháng 10 riêng cho anh; Một ngày bình yên như thế; Sài Gòn lạ quá phải không anh?; Trò chơi thuận ý Có một chiều, Tự khúc tháng năm, Cạn, Lãng đãng Đà Lạt, Học cách yêu thương; Tháng ba trời lạ; Cơn mưa cuộc đời.