Cỏ Dại
(Tôi làm thơ)
Sẽ là những nồng nàn da diết
Khi người ta cách xa nhau
Hai con tim đập nhịp nhớ thương
Gửi thật nhiều mong mỏi
Nắng vàng cỏ úa
Nụ hoa kém xinh
Hắt hiu tiếng cười nửa buổi
Lời hẹn hò gói chặt
Cô đơn em về đường phố buồn tênh
Và rồi...
Buổi chiều khuân hành lý ra xe
Ngã tư nghiêng ký ức
Em đi tìm
Một trái tim nương náu giữa dòng xứ lạ
Chân chưa lần chạm đến
Mà tự bỗng thân quen
Là vì...
Bóng anh đâu đó đợi chờ!
Mình yêu nhau
Mình cần nhau
Mình tìm nhau
Mình có nhau
Độc giả Lý Thanh Tài dự thi ảnh cưới tháng 7 & 8 trên Ngoisao.net. |
Lẽ nào trong tất cả đớn đau
Có mang tên hai đứa?
Một vài lần trong đời
Em tự thú với chính mình
Em... rất yêu anh!
Một lần nào
Em mơ trong buổi chiều đầy gió
Mình ngồi bên nhau kể chuyện mai sau
Rằng... sẽ có một hàng cây xếp lá
Một bãi ngô trải dài
Đợi chúng ta ở đó
Có một mái nhà cửa hướng ra sông
Một căn phòng ngập đầy trang thơ cũ
Sẽ không còn những hờn ghen vô cớ
Hồng bếp lửa bên cà dưa mắm muối
Nghiêng ánh trăng vời vợi dưới hiên nhà
Và... em sẽ từng chiều ra giặt áo
Phơi cuộc tình bầy nheo nhóc ngủ say
Bài nhân gian dẫu mai sau mộng mị
Suốt đời này... mãi mãi ta cần nhau!
Vài nét về tác giả:
Cho N và những ngày ngập nắng - Cỏ Dại
Bài đã đăng: Tôi và anh, Tháng muời cỏ xanh, Trú mưa, Viết cho bố ngày lễ Vu Lan, Thu xa, Hà Nội tôi yêu, Có một mùa đông ở nơi xa; ; Học cách im lặng; Tặng những tâm hồn đang chờ mong; Mắc nợ thơ ngây; Mênh mông nỗi nhớ; , Thu cảm, Viết cho chị, Yêu quá đời này,Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau,Này cafe, ta không thể thiếu mi, Em sẽ ở lại, Sao em chưa lấy chồng; ; Viết cho lần gặp gỡ; Nói với anh điều nhớ nhung; Tháng 10 riêng cho anh; Một ngày bình yên như thế; Sài Gòn lạ quá phải không anh?; Trò chơi thuận ý Có một chiều, Tự khúc tháng năm, Cạn, Lãng đãng Đà Lạt, Học cách yêu thương; Tháng ba trời lạ; Cơn mưa cuộc đời.