Cỏ Dại
(Tôi làm thơ)
Ngắm khu vườn của anh qua Internet thời hiện đại
Tự dưng muốn đọc truyện cổ tích
Hình dung những cuộc thi tuyển chọn
Hoàng tử tìm công chúa
Đôi hài vừa chân
Kiệu hoa pháo rước
Trống kèn đua chen xuôi về dinh thự
Ở đó chắc đẹp lắm!
Có cây trái sum xuê bốn mùa
Có bầy cá quẫy đuôi điệu nghệ
Gió xào xạc đêm ngày nối giấc ngủ say ngoan
Ở đây có một kẻ đang thả trôi tưởng tượng
Ước mơ thành Lọ Lem lang thang trong khu vườn đó
Để làm gì cơ chứ?
Để hỏi bầy cá tối qua ngủ có ngon không?
Hỏi đàn vịt sao lạch bạch suốt đêm
Còn thằng cún bực mình điều gì mà inh ỏi?
Và anh...
Anh có nghe thanh âm nhịp nhàng khe khẽ
Của hai con tim rung động trong căn phòng không cài then
Họ tự tình lãng mạn
Ngọt say trăng mềm
Đến bọn côn trùng còn ghen tị nữa là...
Giật mình
Em đang mơ
Thành phố nơi em sống
Lũ chuột đang đục khoét hằng ngày, từng giờ
Trên xác thân và linh hồn hoang dại
Không có giây phút nào thần tiên đòi ở lại
Bởi... cổ tích đã không còn
Anh thì quá xa
Em thì bướng bỉnh
Trễ nải duyên chờ
Chim lạc cánh... dừng bay!
Vài nét về tác giả:
Bài đã đăng: Đoản khúc cũ, Khi ta cần nhau, Tôi và anh, Tháng muời cỏ xanh, Trú mưa, Viết cho bố ngày lễ Vu Lan, Thu xa, Hà Nội tôi yêu, Có một mùa đông ở nơi xa; ; Học cách im lặng; Tặng những tâm hồn đang chờ mong; Mắc nợ thơ ngây; Mênh mông nỗi nhớ; , Thu cảm, Viết cho chị, Yêu quá đời này,Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau,Này cafe, ta không thể thiếu mi, Em sẽ ở lại, Sao em chưa lấy chồng; ; Viết cho lần gặp gỡ; Nói với anh điều nhớ nhung; Tháng 10 riêng cho anh; Một ngày bình yên như thế; Sài Gòn lạ quá phải không anh?; Trò chơi thuận ý Có một chiều, Tự khúc tháng năm, Cạn, Lãng đãng Đà Lạt, Học cách yêu thương; Tháng ba trời lạ; Cơn mưa cuộc đời.