Song Nhi
(Tôi làm thơ)
Phố hờn phố trách vì đâu
Người đi không nói một câu tạ từ
Nửa chừng thương giận. Hình như
Trong hao gầy hạt tương tư đâm chồi
Ngày nao chung bước có đôi
Chừ nay cô lẻ đơn côi riêng mình
Biết người dưng ấy vô tình
Phố còn lưu luyến bóng hình mà chi
![]() |
Dặn lòng thôi nhé. Ừ thì...
Đừng thèm nhung nhớ làm gì phố ơi
Phố hư, phố chẳng nghe lời
Vẫn rưng rưng đổ một trời mưa ngâu
Người ta quên phố từ lâu
Nên nào hay phố đang sầu úa dâng
Người say đồng cỏ, gió trăng
Phố hiu hắt đợi cho giăng phủ buồn
Chiều nghiêng bóng tối dần buông
Đường về nắng tắt phố buồn... buồn thêm
Vài nét về tác giả:
Tôi là một cô gái làm kinh doanh, sống xa quê hương Việt Nam từ nhỏ. Tôi viết cho những người thân, bạn bè yêu dấu trong tôi - Song Nhi.
Bài đã đăng: Giấc mộng tầm xuân, Giữa anh và em, Xuân yêu thương, Sáng nay xuân về, Đơn phương, Em đã quên được anh, Yêu thương hôm nay, Không đành lòng quên,Người ấy và anh, Cổ tích tình yêu, Gửi chị - người yêu cũ của anh, Góc phố mùa đông, Đừng thương em, Tình buồn Lavender, Đóa hồng vàng ngày xưa,Cho người từng yêu em, Gọi tình, Buông tay, Sau một lần nói dối, Quê mình mùa nước nổi, Nguyên bản, Lồng đèn ngôi sao, Thôi thì xa nhau, Hình như anh thương em, Nụ hôn ngày hạ, Dư âm cô đơn, Phố vào thu, Chuyện một con đường; Xin lỗi tình anh; Khoảng trời pha lê; Muộn màng khi tình xa; Mỳ trường thọ; Theo em, anh nhé!; Đến sau một người; Bắt đền người dưng; Trái tim Meggie; Giả vờ thôi.