Sau mấy ngày sơ tán, người dân sống quanh hiện trường vụ nổ kho pháo hoa tại Nhà máy Z121 (thuộc Tổng cục Công nghiệp Quốc phòng của Bộ Quốc phòng) đã trở về nhà, khẩn trương thu dọn, sửa lại nhà cửa, sớm ổn định lại cuộc sống với sự hỗ trợ của chính quyền địa phương.
Hiện tại, đã có 24 người tử vong trong vụ nổ kinh hoàng ngày 12/10. Cảnh tượng tang thương từ những căn nhà có người tử nạn, cảnh hoang tàn từ những ngôi nhà hư hỏng nặng bao trùm khắp địa bàn hai xã Khải Xuân và Võ Lao (thuộc huyện Thanh Ba, tỉnh Phú Thọ).
Hơn nửa đời người làm việc, ông Hà Đình Trọng (sinh năm 1957, từng công tác tại công an huyện Thanh Ba) và bà Vũ Thị Bích (sinh năm 1959, từng là quân nhân trong Nhà máy Z121) đang có những ngày tháng nghỉ hưu yên bình nhất và đặt trọn niềm hy vọng vào anh Hà Anh Tuấn (sinh năm 1987, người con trai duy nhất, công nhân Nhà máy Z121) thì bỗng nhiên, niềm hy vọng ấy đã vĩnh viễn ra đi.
Nhiều năm làm việc trong nhà máy Z121, bà Bích khẳng định, tính an toàn của nhà máy xưa nay vẫn rất cao, nhưng không hiểu sao lại xảy ra vụ nổ kinh hoàng đến như vậy.
Nước mắt ngắn dài, ông Hà Đình Trọng nói rằng, gần 8h sáng 12/10, khi ông đang ngồi ở cửa nhà thì nghe tiếng sột soạt trên mái nhà như đá ném vào, sau đó ông giật mình bởi một tiếng nổ lớn vang lên. Ông Trọng kể: "Tôi vội kêu: 'Thôi chết rồi, pháo hoa nổ!'. Nhìn về phía nhà máy trời đất mù mịt, vợ và các cháu bỏ chạy ra ngoài nhưng càng chạy càng thấy nổ to".
Khi chạy ra đến đường lớn, ông Trọng thấy người chạy từ nhà máy bước ra ngoài trong bộ dạng hoảng loạn, quần áo nhuốm máu nên vội chở một số người lên trạm xá và quay vào hiện trường dù bị ngăn cản. “Đang cứu một cô gái xong thì vợ tôi hét: ‘Anh đi cứu con về', nhưng tìm mãi, tìm mãi… cho đến khi người ta báo tin, con tôi đã chết trước khi được đưa tới bệnh viện”, ông Trọng òa khóc.
Nghe chồng kể về sự việc, người phụ nữ từng phục vụ lâu năm trong nhà máy sản xuất pháo càng nhớ con trai da diết. Dòng nước mắt tiếp tục chảy dài trên làn da mặt nhăn nheo của người mẹ. "Nó là một đứa con ngoan và hiếu thảo của gia đình và dòng họ, niềm hy vọng của cả cuộc đời tôi nhưng nay nó đã đi rồi, đi thật rồi”, người mẹ quằn quại, khóc lóc trước bàn thờ đơn sơ của anh.
Nhìn lên tấm di ảnh con, ký ức về người con trai tiếp tục hiện lên, bà Bích cho biết, Tuấn vào làm việc tại nhà máy Z121 từ năm 2006. Tuấn luôn chấp hành nội quy của nhà máy, không khi nào mang điện thoại di động khi đi vào xưởng. Được tín nhiệm, năm 2010, anh Tuấn được cử xuống Hà Nội, tham gia vào lực lượng bắn pháo hoa trong dịp kỷ niệm Đại lễ 1000 Thăng Long Hà Nội.
“Thời điểm đó tôi đang ở miền Nam thì nghe hay tin về vụ nổ ở sân Mỹ Đình nên gọi điện thoại nhưng không thể kết nối. Một lát sau, Tuấn gọi điện lại và cho biết: 'Mẹ ơi, con còn sống! Mẹ đừng liên lạc với con nữa vì con phải làm nhiệm vụ' và tắt máy đến mấy ngày sau thì về nhà. Lần đó may mắn con tôi thoát được, nhưng lần này thì không thể, không thể nữa rồi”, người mẹ già đau xót.
Theo ông Trọng, khi hay tin người con trai tử vong, gia đình đã bày tỏ nguyện vọng được đưa về nhà làm lễ tang, dù thời điểm đó còn nhiều người sơ tán nhưng gia đình vẫn quyết tâm tổ chức, đây là niềm an ủi lớn lao.
Ngày 13/10, Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải, lãnh đạo Bộ Quốc phòng và đoàn thể chính quyền địa phương đến thăm hỏi, ông Trọng coi đây là niềm động viên lớn của gia đình. Theo các cơ quan chức năng, bước đầu đã xác định có 17.000 thùng pháo hóa cháy trong vụ nổ này.
Theo VTC