Tôi đang vướng vào một cuộc tình mà theo như mọi người nghĩ, tôi là người có lỗi. Bởi chỉ có anh và tôi hiểu nhau mà thôi. Tôi năm nay 26 tuổi và đã có bạn trai 6 năm nay rồi. Tình cảm của tôi và bạn trai gần đây không được tốt. Tôi buồn nhiều và chỉ muốn chia tay nhưng bạn trai tôi lại không chấp nhận.
Một lần, đi đám cưới người bạn trong công ty, tôi đã ngồi chung bàn và nói chuyện với anh. Anh là đồng nghiệp với tôi và đã có vợ. Tối hôm đó, anh gọi điện cho tôi, nói chuyện rất nhiều. Tôi hỏi về chuyện gia đình, anh nói gia đình anh đang không hạnh phúc. Nhưng tôi bảo rất ngưỡng mộ gia đình anh và anh hãy cố gắng trân trọng, giữ gìn.
Không hiểu sao sau đêm hôm đó, anh nhắn tin và gọi điện cho tôi thường xuyên hơn. Tôi cũng đã nói với anh là không nên như thế, sẽ khiến vợ anh hiểu nhầm và bị tổn thương. Nhưng hôm nay lại khác. Anh nói thực ra cuộc sống vợ chồng anh đang rất phức tạp, vợ anh muốn ly dị, anh buồn. Anh thương con, đứa con bé bỏng của anh sẽ thế nào nếu như nó không được sống cùng với bố mẹ.
Tôi lắng nghe những lời tâm sự của anh và khuyên anh nên về nói chuyện lại với vợ, hãy cho nhau một cơ hội nữa. Anh nghe lời tôi nhưng người vợ vẫn một mực đòi ly dị. Anh buồn cả tuần hôm đó và mất ngủ. Anh lại gọi điện cho tôi và chúng tôi cảm thấy rất thoải mái, đồng cảm. Rồi một đêm, anh gọi cho tôi lúc 12 giờ. Anh nói không ngủ được và luôn nghĩ về tôi. Từ đó, anh thường xuyên nói với tôi như thế.
Vợ chồng anh bắt đầu lớn chuyện khi vợ anh đọc được tin nhắn của chúng tôi. Anh đã nói với vợ rằng anh thật lòng yêu tôi và chỉ muốn chung sống với tôi mà thôi. Vợ anh đã rất tức giận và đuổi anh ra khỏi nhà, không cho mang theo bất kỳ cái gì, kể cả xe máy. Anh đi lang thang và lại gọi điện cho tôi. Lúc đó, tôi cảm thấy rất thương anh và nhận ra rằng mình cũng yêu anh rồi.
Không lâu sau đó, vợ anh như người mất lý trí, gọi điện và nhắn tin cho tôi với những câu nói thô lỗ. Chị ấy muốn tôi phải rời xa anh. Nếu không sẽ không để cho tôi sống yên ổn trên đời này. Tôi đã kể lại với anh và muốn anh quay về với gia đình. Tôi cũng cảm thấy có lỗi với vợ anh nhưng anh nói với tôi rằng bây giờ vợ anh không cho anh quay về nữa. Anh muốn cùng tôi đi đến một nơi thật xa, nơi không có ai biết và chung sống cùng nhau.
Tôi sợ vợ anh mất lý trí sẽ làm chuyện không phải mà vướng vào pháp lý, không ai được gì mà chỉ tội cho đứa bé. Hiện tại tôi đang không biết phải giải quyết chuyện này như thế nào vì chúng tôi làm chung công ty và rất nhiều người đã biết chuyện này. Tất cả mọi người đều phản đối chuyện của tôi. Mọi người đều nhìn tôi bằng ánh mắt cứ như tôi là người phá vỡ hạnh phúc gia đình của anh vậy.
TT