Khu đất 19.820 m2 của Huang Wan Hui và đồng phạm. |
Huang Wan Hui, tức Huỳnh Vạn Huy, giám đốc Công ty TNHH Cửu Thuận tại Đài Loan. Năm 1993, Hui sang Việt Nam làm ăn, quen biết và sống như vợ chồng với Vương Lệ Phấn trú tại Nguyễn Cư Trinh, quận 1, TP HCM.
Trong thời gian này, Hui bỏ tiền ra cho Phấn thuê 19.820 mét đất tại Hóc Môn nay là quận 12, TP HCM trong 50 năm để thành lập Công ty TNHH Tam Hòa do Phấn làm chủ tịch ban quản trị, Vương Vĩnh Hành (em ruột Phấn) làm phó ban quản trị kiêm giám đốc công ty. Đồng thời Hui mua cho Phấn một căn nhà trên đường Hoàng Văn Thụ phường 9, quận Phú Nhuận, TP HCM.
Sau đó, do kinh doanh thua lỗ, Hui đã nợ số tiền lớn tại các ngân hàng và công ty ở Đài Loan, có nguy cơ phải ngồi tù vì không còn khả năng chi trả. Trước tình hình này, ngày 23/4/1998 tại Đài Loan, ông Hui đã có văn bản thỏa thuận với ông Huang Wan Kuang, chủ Công ty Hòa Á (Đài Loan), với nội dung: ông Kuang trả nợ giúp Hui các khoản vay tín dụng tổng cộng 790.000 USD. Đổi lại, Hui sẽ giao quyền sở hữu 25.000 m phía trước và sau của khu đất nhà xưởng tại Hóc Môn cùng căn nhà trên đường Hoàng Văn Thụ cho ông Kuang.
Trên thực tế khu đất nhà xưởng cũng như căn nhà nói trên là tài sản của Công ty Tam Hòa và do Vương Lệ Phấn đứng tên. Để đảm bảo việc thực hiện thỏa thuận, ngày 6/5/1998 ông Kuang yêu cầu Hui, Phấn và Hành cùng ký một bản cam kết: ông Hui nợ ông Kuang tại Đài Loan 700.000 USD và không có khả năng chi trả. Tại VN, bà Phấn và ông Hành quyết định nhượng lại một số tài sản cho ông Kuang để trả hết nợ 700.000 USD gồm căn nhà trên đường Hoàng Văn Thụ, toàn bộ công trình xây dựng (nhà, xưởng, văn phòng, đất) trên diện tích đất 19.820 mtại phường Tân Thới Nhất, quận 12.
Đến tháng 10/1998, ông Kuang đã trả nợ thay cho Hui 61.105 USD. Nhưng về phần mình Hui, Phấn và Hành đã không giao phần tài sản nào cho ông Kuang. Căn nhà trên đường Hoàng Văn Thụ đã được Phấn đem thế chấp ngân hàng vay tiền nên không thể giao chủ quyền nhà; Công ty Tam Hòa bố cáo giải thể; còn đất thì bán cho người khác... Hui và Phấn ra tòa ly hôn phân chia tài sản và bán nhà nhằm tẩu tán tài sản, trốn tránh việc thực hiện cam kết với Kuang.
Ông Kuang tố cáo những hành vi vi phạm trên tới Cơ quan cảnh sát điều tra Công an TP HCM. Sau quá trình làm việc giữa hai bên, tháng 5/2000, trước sự chứng kiến của cơ quan điều tra, Hui một lần nữa lập lại bản cam kết với Kuang sẽ giao tài sản nếu ông tiếp tục trả nợ thay tại ngân hàng. Ông Kuang đồng ý và đến tháng 6/2000 đã trả nợ thay Hui tổng cộng 563.277 USD. Thế nhưng Hui lại không thực hiện cam kết của mình.
Tháng 12/2001, Cơ quan điều tra Bộ Công an đã khởi tố vụ án. Sau quá trình điều tra đã đề nghị truy tố các bị can Hui, Phấn và Hành về lừa đảo và lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản. Tháng 5/2004, Tòa án nhân dân TP HCM đã mở phiên tòa sơ thẩm xét xử các bị cáo trong vụ án và tuyên phạt Hui 20 năm tù giam, Phấn 12 năm tù giam, Hành 10 năm tù giam. Đồng thời tuyên buộc các bị cáo phải bồi thường cho Kuang toàn bộ số tài sản đã bị chiếm đoạt.
Tháng 8/2004, tòa phúc thẩm Tòa án nhân dân tối cao tại TP HCM mở phiên tòa xét xử đối với ba bị cáo và cũng xác định cả ba đều phạm tội. Tuy nhiên, tòa phúc thẩm cho rằng cấp sơ thẩm tuyên các bị cáo chỉ chiếm đoạt 1,7 tỷ đồng trong khi người bị hại đã thực trả hơn 10,9 tỷ đồng là “không bảo đảm quyền lợi của người bị hại” nên đã tuyên hủy án sơ thẩm để điều tra xét xử lại.
Sau khi điều tra lại, tháng 1/2005 Cơ quan điều tra Bộ Công an vẫn kết luận và khẳng định Hui, Phấn và Hành phạm tội, đồng thời chuyển hồ sơ sang Viện KSND tối cao đề nghị truy tố các bị can. Ngay khi nhận hồ sơ từ cơ quan điều tra, kiểm sát viên Đặng Hữu Phúc đã triệu tập ông Kuang ra Hà Nội để làm việc.
Ngày 23/6, Viện KSND tối cao đã ra các quyết định đình chỉ vụ án, đình chỉ bị can và hủy bỏ lệnh kê biên tài sản liên quan trong vụ án. Lý do: “Chưa đủ căn cứ vững chắc để kết luận bị can Huang Wan Hui cùng các bị can Phấn và Hành đã có hành vi gian dối nhằm chiếm đoạt số tiền gần 17 triệu NĐT (tiền Đài Loan), tương đương 563.277 USD mà Kuang đã đứng ra trả nợ thay tại Đài Loan theo thỏa thuận và cam kết”. Cần nhắc lại, trước đó cũng chính Viện KSND tối cao đã ra bản cáo trạng truy tố các bị can về các hành vi phạm tội mà cơ quan điều tra đã kết luận.
Sau khi có quyết định đình chỉ vụ án, theo quy định lẽ ra các hoạt động tố tụng phải được chấm dứt nhưng ngày 8/7, kiểm sát viên Phúc lại triệu tập các ông Kuang, Hui, Hành và bà Phấn lên cơ quan đại diện của Viện KSND tối cao tại TP HCM để bàn việc “hòa giải”, “tránh khiếu kiện kéo dài”. Trong cuộc họp bàn này, Phúc đã đứng ra thay mặt hai bên bàn việc chia bán đất (là tài sản đã bị cơ quan điều tra kê biên trước đây để đảm bảo thi hành án), tự chia cho Kuang lúc đầu 2.000 m, sau tăng lên 3.500 m rồi 3.800 m đất. Phúc còn “tư vấn” cho Kuang về giá cả thị trường nhà đất nhằm thuyết phục Kuang chấp nhận phần chia do kiểm sát viên này đưa ra.
Ngày 24/7, Phó vụ trưởng Dương Văn Phùng lại tiếp tục ký giấy mời ông Kuang vào hôm nay 27/7 có mặt tại 199 Hoàng Văn Thụ, quận Phú Nhuận để “tiếp tục thỏa thuận với bà Vương Lệ Phấn và ông Vương Vĩnh Hành nhằm giải quyết dứt điểm những vướng mắc về kinh tế…”. Giấy mời cũng ghi rõ là đến gặp Đặng Hữu Phúc.
Cơ quan điều tra cho rằng việc làm của Đặng Hữu Phúc là hoàn toàn bất thường, trái với quy định của pháp luật. Điều đáng nói hơn nữa là ngay từ khi phát hiện vụ án, các cơ quan tố tụng (trong đó có sự tham gia của Phúc) đều xác định hành vi phạm tội của các bị can đã rõ ràng nhưng vì sao kết cục lại xoay chuyển một cách thật đáng ngờ như vậy. Đặng Hữu Phúc lại nhiệt tình đứng ra hòa giải nhà - đất, tiền bạc giữa hai bên!
(Theo Tuổi Trẻ)