Khi đọc bài viết Tôi thấy nhục vì phải níu kéo anh, tôi thực sự cảm thấy mình cũng đang chịu sự nhục nhã đó. Chúng tôi yêu nhau từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường, một tình yêu mới lớn, cả hai đều chưa biết gì và tôi là mối tình đầu của anh.
Nhưng ngày mới yêu nhau, tôi luôn nhõng nhẽo, đòi anh ta phải làm mọi thứ vì tôi. Tôi cứ nghĩ đó mới là tình yêu và như vậy anh ta mới thực sự yêu tôi. Cho đến khi anh ta học đại học, tôi bị hụt hẫng vì những lời nói, suy nghĩ của anh ta. Khi đi học ở môi trường mới, anh ta có nhiều sự lựa chọn hơn, có nhiều suy nghĩ và anh ta lựa chọn rời xa tôi với lý do không thể chịu đựng nổi những suy nghĩ của tôi. Anh ta cũng bảo tôi không hề nghĩ cho anh ta nhưng tôi nghĩ đó chỉ là một phần trong những lý do khác và tôi chấp nhận.
Tôi cứ nghĩ cả hai chúng tôi như thế sẽ xa nhau bởi dù tôi có cố níu kéo, cố giữ anh ta thì anh ta vẫn vậy, vẫn từ chối những gì tôi dành cho anh. Những tháng sau đó, tôi thực sự hiểu mình yêu anh ta như thế nào và hai chúng tôi quay lại với nhau, tất nhiên không còn như xưa nữa. Cái tình cảm anh dành cho tôi là chỉ còn là lòng thương hại. Anh ta ở bên tôi vì sự thiếu thốn về thể xác và anh cần một người bên cạnh giúp anh giết thời gian sau những ngày đi chơi cùng bạn bè. Điều anh làm chỉ là nằm ngủ chung giường với tôi. Thế mà đã hơn 3 năm tôi chịu đựng con người ấy.
Tôi quyết định đi tìm một người có thể cho tôi tâm sự, có thể giúp tôi bù đắp những tổn thương mà anh gây ra và tôi đã quen một người. Thực sự người đó cho tôi cảm giác an toàn, vui vẻ, bù đắp cho tôi những điều mà anh không muốn làm cho tôi. Nhưng với tôi, chưa bao giờ tôi hết yêu anh, chưa bao giờ tôi nghĩ tôi sẽ yêu người khác ngoài anh.
Sau một thời gian, anh cũng biết chuyện tôi có người khác, anh để tôi đến với người đó. Trong thâm tâm tôi, tôi đến với người kia chỉ vì một lý do duy nhất đó là để anh ta bù đắp những điều của một người yêu. Điều này, người yêu đầu tiên chưa bao giờ làm với tôi, dù chỉ là một cái cầm tay thật chặt khi đi giữa dòng người.
Mặc dù đã quyết định như thế nhưng sao lòng tôi vẫn băn khoăn quá. Bởi tôi rất sợ cái cảnh ở bên một người lại nhớ thương người khác. Hiện giờ, trong lòng tôi vẫn yêu người cũ nhiều lắm. Tình cảm tôi dành cho người hiện tại không giống như tôi đã dành cho người cũ và tôi nghĩ đó không phải là tình yêu. Tôi không biết mình nên làm gì lúc này để lòng tôi được thanh thản?
HH