Tôi 38 tuổi, vợ kém 6 tuổi, yêu nhau từ hồi vợ học cấp 3. Vợ chồng tôi sống ở thành phố, xa gia đình. Vợ học ngành mỹ thuật nên thường làm việc theo cảm hứng, không thích gò bò, còn tôi có công việc ổn định, lương tháng khoảng 20 triệu đồng. Sau khi kết hôn, tôi đã nhiều lần nhờ vả các mối quan hệ xin cho vợ vào làm thiết kế ở công ty lớn nhưng khi người ta hẹn phỏng vấn, vợ đều bỏ ngang với lý do: "Em không thích đi làm văn phòng". Vợ làm freelance, thu nhập không ổn định, đa phần cô ấy chỉ ở nhà vẽ theo đơn đặt hàng, thậm chí vài tháng chẳng có ai thuê.
Vợ chồng tôi lấy nhau 4 năm nhưng khó có con, tôi giục vợ đi thụ tinh nhân tạo nhưng cô ấy nói sợ đau, sợ tốn tiền nên không chịu làm. Vợ tính tình trẻ con, ở nhà cả ngày nhưng em không chịu dọn dẹp nhà cửa, để đồ đạc chất đầy, bụi bẩn. Khi tôi nhắc, em đổ tại tôi không mua máy rửa bát, không mua robot hút bụi. Một đợt, em nhập hàng về bán online nhưng lỗ, hàng tồn nằm la liệt, chiếm nguyên một phòng. Lần nào hai vợ chồng tôi cãi nhau, em cũng la lớn, khóc lóc ầm ĩ, lu loa lên rằng tôi hứa lấy em sẽ cho em một cuộc sống tốt nhưng giờ lại khiến em phải muộn phiền, em bảo tôi không yêu em nên mới vậy.
Khoảng một năm nay, vợ tôi mất ngủ và nhạy cảm quá mức. Bác sĩ kết luận em bị trầm cảm độ hai và cho thuốc uống. Tuy nhiên, tôi chỉ nghĩ đơn giản là em có thói quen thức đêm ngủ ngày để vẽ, lối sinh hoạt lung tung khiến em suy nhược và mất ngủ, kéo theo thần kinh căng thẳng, dễ nhạy cảm. Cộng với việc em không chịu đi làm, không có bạn bè, người thân ở bên nên mới như vậy chứ không đến mức trầm cảm. Tôi khuyên vợ nên thay đổi nếp sống trước tiên, không nên phụ thuộc vào thuốc nhưng em không nghe, lại bảo tôi không tin em bị bệnh.
Thực sự tôi đã cố gắng rất nhiều, nhưng vợ không hiểu rằng sống với em, tôi mới là người trầm cảm. Xin độc giả cho lời khuyên tôi nên làm gì để thay đổi được vợ trước khi quá muộn.
Hưng
Nếu có tâm sự cần được gỡ rối, bạn đọc gửi về ngoisao@vnexpress.net. Ban biên tập sẽ chọn đăng những bài viết phù hợp.