Tôi và anh sinh ra ở vùng biển duyên hải miền Trung đầy nắng gió, nơi mùa đông lạnh cắt da thịt, mùa nắng như thiêu đốt. Tuổi thơ của chúng tôi với đầy ắp những kỷ niệm đẹp và trong sáng của tuổi học trò. Anh lúc nào cũng sẵn sàng che chở và bảo vệ cho tôi. Ánh mắt đầy lo lắng mỗi khi tôi bệnh lúc trời trở mùa, hay những lúc lén nhìn hạnh phúc mỗi khi thấy tôi vui. Tôi giận dỗi, không thèm nói chuyện khi anh không học thuộc bài hay trốn học. Anh chỉ biết cười trừ và vuốt giận tôi bằng những trái me chua, hay mấy quả ổi thơm ngát sau vườn.
Tôi đâu biết anh không thể đi học, không học được bài là vì cả đêm phải đánh lưới bắt cá phụ giúp gia đình kiếm tiền, rồi anh cũng phải nghỉ học sớm để vào miền Nam đi làm phụ giúp gia đình, tôi vẫn tiếp tục việc học của mình theo mong muốn của gia đình. Chúng tôi chỉ được gặp nhau vào mỗi dịp Tết cuối năm. Anh đều ghé thăm nhà tôi nhưng tôi biết anh chỉ mong được gặp tôi mà thôi.
Thời gian trôi qua nhanh, anh dần trở thành người đàn ông vạm vỡ, rám nắng, tôi cũng chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp phổ thông của mình. Tết năm đó anh chính thức ngỏ lời yêu tôi sau biết bao năm không dám thổ lộ. Tôi bẽn lẽn gật đầu nhưng cảm thấy rất hạnh phúc. Bạn bè đều biết chuyện tình cảm giữa chúng tôi, gia đình anh cũng biết chuyện này nhưng gia đình tôi thì không. Tôi biết ba mẹ không dễ dàng chấp nhận việc này.
Tết xong, anh lại khăn gói vào miền Nam tiếp tục đi làm, tôi tất bật với kỳ thi sắp đến của mình. Cuối mỗi tháng anh lĩnh lương xong đều trích ra một ít để gọi điện thoại cho tôi. Tôi với anh đều hứa cố gắng phấn đấu vì tương lai và nhất là sẽ tìm cách để ba mẹ chấp nhận anh. Tôi đã không phụ lòng ba mẹ và nhất là anh khi thi đậu Cao đẳng chuyên ngành kinh tế. Ngày rời quê vô Sài Gòn để học, ba mẹ tôi lo lắng nên căn dặn đủ thứ. Trong lòng tôi cũng tự nhủ là phải ráng học tốt để có thể kiếm việc làm ổn định ở Sài Gòn.
Anh thỉnh thoảng gọi điện cho tôi để động viên tinh thần. Chúng tôi thỉnh thoảng cũng gặp nhau vì anh làm ở tỉnh cách xa thành phố. Năm đầu tiên đi học ở Sài Gòn, tôi nôn nao về quê đón Tết. Anh cũng như tôi vậy, cả hai đều nóng lòng được gặp nhau. Anh đã lên nhà phụ dọn dẹp nhà cửa, làm bánh mứt cùng tôi. Chúng tôi rất hạnh phúc khi được ở bên nhau trong thời gian ngắn ngủi này. Rồi hai đứa ra bờ biển trước nhà để nói chuyện, đó là lần đầu tiên được riêng tư ở cạnh nhau. Tôi ngả đầu vào bờ vai anh, còn anh vòng tay ôm tôi ấm áp. Thời tiết mùa đông nữa nên rất lạnh, chúng tôi tưởng chừng như không có gì có thể ngăn chia được.
Tôi không nói cho ba mẹ biết về chuyện tình cảm này nhưng họ cũng đoán biết được, tuy không phản đối quyết liệt nhưng cũng không đồng ý. Mẹ nói anh không xứng đáng với tôi. Tôi có học thức phải lấy chồng có học mới sống với nhau hạnh phúc. Còn anh lao động chân tay nên sao đến với nhau được. Có lấy nhau cũng không hạnh phúc lâu dài.
Tôi không nói cho anh biết những chuyện này, vẫn hưởng Tết cùng anh vui vẻ cho đến ngày hai đứa lên xe vào miền Nam. Tôi đã không vượt qua được thử thách, nghe lời ba mẹ rời xa anh. Tôi đã cho anh tất cả để rồi lìa xa anh mãi.
Tôi kết hôn với người khác, chồng là người thành phố. Chúng tôi có việc làm, nhà cửa ổn định với đứa con xinh xắn. Còn phần anh cũng có gia đình, vợ là người cùng quê và làm việc cùng chỗ với anh. Tưởng như chuyện tình cảm của chúng tôi đã hết và chôn chặt vào dĩ vãng, ai ngờ hai đứa thực sự không thể quên được nhau. Anh không hề oán trách tôi, vẫn liên lạc nhiều lần nhưng tôi đều cự tuyệt.
Nhiều năm trôi qua anh vẫn liên lạc cho tôi để hỏi thăm sức khỏe. Tôi cũng khuyên anh nên quên đi để làm tròn trách nhiệm của một người chồng, người cha tốt. Anh xin tôi cho phép được dõi theo từng bước đi đến cuối cuộc đời. Đó là điều anh cảm thấy hạnh phúc nhất. Tôi tàn nhẫn bỏ rơi anh một lần nên giờ không nỡ tàn nhẫn với anh lần nữa, nhưng thấy bản thân có lỗi với chồng, với con và đặc biệt là với vợ của anh. Chúng tôi đang ngoại tình tư tưởng chăng? Tôi buồn và bối rối quá vì không biết có nên tiếp tục giữ liên lạc với anh không? Xin mọi người cho tôi ý kiến chân thành nhất.
Thoa
*Gửi tâm sự của bạn về changnang@ngoisao.vnexpress.net để được độc giả chia sẻ, gỡ rối.