Tôi là sinh viên năm cuối của một trường đại học danh tiếng, ai cũng bảo phải khó khăn lắm mới vào được, vậy mà tôi sắp phải từ bỏ nó vì trò đỏ đen. Tôi là sinh viên tỉnh lẻ lên Hà Nội học, lúc đầu cũng ngoan ngoãn không chơi bời gì, một năm trở lại đây, do bạn bè lôi nên lao đầu vào cờ bạc rồi vay nợ, cắm quán, dẫn đến nợ nần. Thật sự gia đình tôi trên quê rất nghèo, không có khả năng trả được số nợ hiện tại cho tôi, tại sao lúc chơi tôi không suy nghĩ để giờ ngồi viết những dòng cảm xúc này mà nước mắt cứ tuôn rơi?
Thật sự nhiều lúc tôi chỉ muốn buông xuôi, muốn chết đi, lại nghĩ nếu chết thì bố mẹ sẽ ra sao? Số nợ sẽ như thế nào? Tôi thật sự buồn, có lúc nghĩ đến bán thận để có thể tự trả được nợ mà không ảnh hưởng tới gia đình, bạn gái. Tôi cũng được mọi người nhận xét là khôi ngô, trắng trẻo, học tập tốt, gia đình làng xóm kỳ vọng rất nhiều, vậy mà giờ đây không biết phải đối diện với thực tế sao nữa. Chỉ vì những giây phút đỏ đen trên chiếu bạc mà giờ tôi thành thế này.
Sự việc này chỉ mới diễn ra nên chưa có ai biết nhưng em chắc chỉ trong thời gian ngắn nếu không thể trả hết số nợ thì sẽ bị kỷ luật, buộc thôi học. Tôi rất lo, 12 năm rèn luyện vất vả để đỗ vào đại học, 5 năm học sắp đến ngày hái quả thì giờ đây tôi đứng trước bờ vực thẳm. Mọi người có thể cho tôi xin một lời khuyên chân thành nhất được không? Tôi giờ rất hoảng loạn và lo lắng.
Thành
* Gửi tâm sự của bạn tới địa chỉ email changnang@ngoisao.vnexpress.net để được độc giả chia sẻ, gỡ rối. Lưu ý bài viết bằng tiếng Việt có dấu