Em nhớ cũng vào giờ này năm trước em đang vật lộn với nỗi đau tình yêu tan vỡ. Mọi chuyện đến và ra đi nhanh quá, cả quyết định của anh cũng vậy. Yêu nhau 2 năm rưỡi cuối cùng anh nói lời chia tay em chỉ bằng một tin nhắn. Em nhắn tin anh không trả lời, gọi anh không nghe, tất cả mọi cố gắng của em chỉ là vô ích. Mặc dù em tin chắc rằng anh biết em sẽ khổ như thế nào khi bên em không còn anh nhưng...Để là một người on ngoan anh cần phải dứt bỏ em.
Em không tin rằng anh đã ra đi, không ai tin điều đó vì bạn bè em ai cũng nói rằng anh là một người quá ngoan, quá tốt,quá hiền,là một người yêu lý tưởng...Tất cả mọi điều tốt đẹp nhất về một người đàn ông bạn bè của em đều dành cho anh. Và cuối cùng chỉ vì anh quá tuyệt vời nên bố mẹ anh, họ hàng nhà anh đều không chấp nhận em vì trong con mắt của họ em là người không xứng đáng với anh ư? Nhưng có khi nào họ tự hỏi chính họ rằng con trai của họ hơn em ở chỗ nào? Giờ đây sau một năm em không còn là một người luôn chìm đắm trong nước mắt nữa, em đã trở thành một người hoàn toàn khác. Em đang và sẽ là một người tự tin,thành công trong cả công việc và tình yêu. Em cần phải làm được những điều đó để chứng tỏ cho bố mẹ anh biết rằng đâu phải chỉ mình con họ mới tốt đẹp DYN
DYN