Phản hồi bài viết Ở bên chồng, tôi vẫn 'nhớ' đồng nghiệp, độc giả T.T. đã chia sẻ kinh nghiệm của bản thân để đứng vững trước tình yêu công sở.
Không rõ bạn ít tuổi hay nhiều tuổi hơn mình (mình năm nay 31 tuổi) nhưng khi đọc tâm sự của bạn, mình nghĩ nên viết gửi bạn câu chuyện của mình. Mình làm kế toán. Mặt hình thức, mình hết sức bình thường, thậm chí còn thua kém nhiều người về chiều cao. Mình chỉ có chút dễ thương và cách sống hòa nhã, chân thành nên được nhiều bạn bè quý mến. Mình lấy chồng khá sớm, từ lúc 24 tuổi. Chồng mình là người không có sức khỏe. Anh bị bệnh do tai nạn trước khi bọn mình quen nhau nhưng chúng mình vẫn yêu thương và đến với nhau. Chúng mình có cậu con trai rất dễ thương, xinh xắn. Nhiều người không nghĩ rằng bố mẹ đứa bé là vợ chồng mình.
Mình thuộc tuýp người hay mơ mộng nhưng không dám thể hiện ra ngoài. Tuy vậy, mình tôn thờ sự chung thủy. Một khi đã yêu và lấy nhau, dù chồng mình không bằng người khác nhưng anh ấy vẫn là chồng mình. Mình luôn nghĩ nhắc lại như thế khi có những tình huống say nắng có thể sắp xảy ra (do mình cảm nhận được). Mình xin chia sẻ một vài trường hợp của mình và cách ứng xử để chia sẻ với bạn.
Lần thứ nhất: Một anh hơn mình hai tuổi và có đủ mọi thứ về hình thức, sự dịu dàng, nghị lực trong cuộc sống và sự nghiệp kinh doanh. Anh chưa có gia đình, trong khi mình đã có con trai 3 tuổi.
Anh là khách hàng của công ty mình. Mình biết anh có tình cảm với mình qua ánh mắt khi gặp và cách nhắn tin, gọi điện. Khi phát hiện điều đó, ngay lập tức, mình cho anh biết là mình đã có gia đình và con trai. Nhưng anh không tin, có lẽ bởi không thấy mình đeo nhẫn cưới.
Từ đấy trở đi, mình đã thay đổi và thỉnh thoảng, cố tình để anh nhìn thấy chiếc nhẫn trên ngón tay áp út của mình. Mình cũng cố gắng tránh mặt anh để cả hai đỡ cảm thấy khó xử. Dù vậy, anh vẫn nhắn tin và gọi điện cho mình ngoài giờ. Những gì liên quan đến công việc, mình trả lời nhiệt tình. Còn không sẽ chủ động tắt máy.
Trước sự tấn công của anh, không thể nói rằng mình không có chút rung động gì nhưng mình buộc phải cắt đứt mọi liên lạc và nhất là không bao giờ chấp nhận gặp gỡ riêng. Rồi dần dần anh cũng hiểu và may mắn là sau đó, mình cũng chuyển chỗ làm. Thời gian trôi đi sẽ làm quên tất cả.
Lần thứ hai: Chuyện này khá giống hoàn cảnh của bạn. Khi chuyển đến nơi làm mới, không rõ từ bao giờ, mình lại có cảm giác quý mến một người đồng nghiệp bằng tuổi. Nhưng oái oăm ở chỗ người ấy cũng đã có gia đình và một cậu con trai.
Chỉ là sự giao tiếp bình thường không có gì là riêng tư hết mà sao sự yêu mến nhớ nhung lại quay quắt quá. Nhưng mình không dám thể hiện ra ngoài. Xung quanh mình toàn là đồng nghiệp nam. Cả công ty có mỗi mình là nữ. Có lẽ do tính cách chan hòa của mình mà không ai nhận ra được tình cảm mình dành cho người kia. Mình rất sợ khi mọi người biết được sẽ làm mình khó xử.
Nhưng tình cảm đơn phương với người ấy gần như bóp nghẹt trái tim mình. Đã có lúc mình định đẩy mọi sự đến nước cuối cùng là nói cho người ấy biết tình cảm của mình. Nhưng mình đã nghĩ về con trai mình và gia đình của người ấy. Họ sẽ thế nào đây? Mình cũng nghĩ đến luật nhân quả trong cuộc sống để cố gắng vượt qua. Thậm chí, mình còn vào chùa để tĩnh tâm lại. Mình cầu xin trời phật đừng thử thách mình như thế nữa.
Cuộc sống vố đã rất khó khăn và mình cần phải cố gắng từng ngày để gìn giữ hạnh phúc gia đình. Kể cả khi đi trên đường, mình cũng tự nhủ sẽ sống tốt để nếu có kiếp sau nữa thì mình và người ấy được gặp lại nhau trong trọn vẹn chứ không dang dở giống hôm nay.
Dường như ông trời cũng thương mình nên khoảng thời gian đó, người ấy chuyển sang nơi khác làm. Sau này mình mới biết người ấy đã hiểu rõ tình cảm của mình mà chẳng cần mình phải nói ra. Sau gần hai năm, tâm hồn mình đã thực sự bình yêu khi nghĩ đến người ấy.
Khi mình đem những câu chuyện trên nói với bạn bè, họ đều khuyên mình nên sống đúng với cảm xúc. Họ nói với mình rằng những tình cảm đó không mấy lần có được trong đời. Nhưng mình biết mình khác. Ngay cả lúc đau khổ như tình huống thứ hai, mình cũng cần cân nhắc điều gì mình mong muốn nhất. Nếu như mình bước tiếp, có thể mình đã đánh mất tất cả những gì đang có.
Viết những dòng tâm sự này, mình mong bạn hãy tự biết vượt qua nhé. Hãy cân nhắc thật kỹ. Mỗi câu chuyện qua đi đều để lại cho mình bài học về giữ gìn tình cảm. Hy vọng chuyện này sẽ không lặp lại nhưng nếu có xảy ra thì mình cũng đã có kinh nghiệm để xảy ra.
Viết những dòng tâm sự này, mình mong bạn hãy tự biết vượt qua nhé. Hãy cân nhắc thật kỹ. Mỗi câu chuyện qua đi đều để lại cho mình bài học về giữ gìn tình cảm. Hy vọng chuyện này sẽ không lặp lại nhưng nếu có xảy ra thì mình cũng đã có kinh nghiệm để xảy ra.
T.T.