Tháng 4 năm ngoái, em và anh đã gặp nhau, có lẽ là tình cờ, là duyên nợ phải không anh, nếu như em không đi thực tập ở đó thì em và anh đã không gặp được nhau rồi. Lúc đầu, nhìn thấy anh, em rất ghét và không hề có cảm tình gì hết: người gì đâu mà khó gần,chảnh nữa chứ,em không ưa tí nào hết,vậy mà chuyện gì đến thì đã đến, phải không anh? Từng ngày trôi qua, em và anh nói chuyện với nhau ngày càng nhiều hơn,em cảm thấy ở anh có một điều gì đó rất gần mà cũng thật sự khó hiểu, thế là em bắt đầu muốn tìm hiểu anh,muốn khám phá con người anh như thế nào? Có lẽ trái tim em bỗng dưng rung động,em cũng không biết đó gọi là thứ tình cảm gì nữa, em chỉ biết em muốn gặp anh, muốn nói chuyện với anh,muốn tâm sự với anh về những chuyện gia đình em.Tính cách của anh hoàn toàn khác so với những người em đã gặp: anh rất cứng rắn, rất táo bạo,mạnh mẽ và rất chân thành.Em có cảm giác được bảo vệ, che chở khi ở bên anh.Cứ thế trôi qua, em đã thật sự dành tình cảm cho a, một thứ tình cảm mà đó giờ em chưa cảm nhận được nhiều như vậy, em đã thật sự yêu anh, cần anh và em đã luôn mơ, luôn hy vọng em và anh sẽ cùng nhau bước chung trên một con đường. Những ngày tháng đầu em và anh chính thức quen nhau, em đã rất hạnh phúc, em cứ ngỡ mình đang trong một giấc mơ mà em không bao giờ muốn tỉnh dậy. Hằng ngày, em và anh gặp nhau, cùng nhau đi dạo,kể cho nhau nghe mọi chuyện của hai đứa mình.Em thấy mình hạnh phúc biết bao khi có anh, khi yêu anh và được anh yêu. Em yêu anh nhiều lắm đó,ông xã ah. Em cứ tưởng em và anh sẽ cứ hạnh phúc như vậy, nhưng nào ngờ có nhiều chuyện xảy ra quá phải không anh, đôi lúc đã khiến em muốn buông tay anh ra,nhưng em lại không thể làm được điều đó. Thái độ, hành động của anh thay đổi hoàn toàn so với lúc đầu em và anh quen nhau: anh ít nhắn tin cho em, anh ít dành thời gian cho em hơn, đối với anh bây giờ công việc là quan trọng nhất,chứ không phải là em nữa.Em cảm giác hụt hẫng khi đối diện với những sự thay đổi của anh, em cố gắng bắt mình tập chấp nhận và hiểu anh hơn,thông cảm cho anh,nhưng càng ngày thì anh lại càng xa em hơn trước.Em đau lắm,nhiều lúc em tự hỏi liệu anh còn tình cảm cho em hay không?Em cảm thấy mệt mỏi, nặng nề khi từng ngày trôi qua như vậy, em muốn mình được trở lại như trước đây, được không anh?Cuộc sống không yên ả như em nghĩ, giữa em và anh lại càng xảy ra nhiều mâu thuẫn hơn nữa,tính em và tính anh đều rất nóng tình, không kiềm chế, kiểm soát được mình.Mỗi lần hai đứa cãi nhau hay giận nhau, em buồn và đau lắm,anh có biết không?
Nhiều đêm em đã mơ mình sẽ có được một hạnh phúc trọn vẹn với anh,em và anh sẽ có một gia đình, nhưng điều đó còn xa vời quá phải không anh?Em sợ những chuyện xảy ra gần đây giữa hai đứa sẽ làm anh mệt mỏi, sẽ làm anh buông tay em ra. Em sẽ cố gắng,sẽ mạnh mẽ,sẽ tin anh nhiều hơn, cùng anh vượt qua hết mọi khó khăn này. A hãy cùng em đi trên con đường đầy khó khăn này nha anh, em sẽ không buông tay anh ra đâu, em sẽ luôn bên cạnh anh, chỉ cần anh luôn yêu em. Đó là tất cả những gì em muốn nói với anh.Em tin và hy vọng rất nhiều về một tương lai của hai đứa,nó sẽ không còn xa lắm nữa đâu phải không anh?
BabyBu