Em biết không? Khi em nói lời chia tay, đó là lúc anh mất đi người con gái mình yêu nhất trên đời này, đến bây giờ và mãi mãi sau này, nếu thượng đế cho anh đánh đổi được điều gì để em là vợ anh, anh cũng sẵn sàng đánh đổi, anh sẵn sàng mất tất cả, chỉ cần có em ở bên. Không biết bao đêm ngồi ngắm hình em trong căn phòng nhỏ và ao ước rằng, giá như........! Anh đã sai lầm, với cái sai của cả cuộc đời nên anh phải chịu đựng, anh biết điều đó. Em biết không......những ngày sau khi em nói lời chia tay với anh, không biết bao nhiêu đêm anh đã âm thầm đau đớn và vật vã trong căn phòng nhỏ, đau lịm đi hằng đêm em ạ! Nhưng để em được yên ổn và hạnh phúc, anh sẵn sàng chấp nhận em a! Anh yêu em nhiều lắm chứ, nhưng anh cũng biết em không đủ can đảm cùng anh đi đến hết cuộc đời, nên chúng mình mới bị chia ly... Nhiều lúc anh nghĩ rằng mình không còn đủ sức để chịu đựng nỗi đau mất em nữa, anh đã làm đủ mọi cách - lao đầu vào làm việc như một thằng điên- để quên đi ác mộng hằng đêm. Anh gống như 2 con người cùng tồn tại trong một thể xác, ban ngày là kẻ bình thường, nhưng đêm xuống giống như người mộng du với nỗi đau kinh hoàng. Em biết không? Từ lúc nhận thức làm người, với những khó khăn đã trải qua trong quá khứ - có những lúc anh tưởng mình là kẻ đau khổ nhất trên cõi đời này, nhưng khi đối mặt với nỗi đau mất em thì qủa thực nó kinh hoàng hơn rất nhiều lần. Đến bây giờ anh cũng không thể hiểu được tại sao anh vẫn sống, anh hoàn toàn không hiểu được, nhưng anh biết rằng mình cần phải sống hết quãng đời còn lại, sống với nỗi đau âm ỉ trong tim, với nỗi nhớ em hằng đêm. Nhưng anh vẫn phải sống em à! Không biết rằng anh sẽ phải sống với nỗi đau này đến bao giờ, nhưng anh sẽ chịu đựng! Anh sẽ phải đồng hành cùng nó suốt cuộc đời này. Dù ở đâu anh cũng mong em hạnh phúc, em ạ. Ông xãa
Ông Xã