Một góc nhỏ trong trái tim hay một góc nhỏ của miền ký ức, em không cố khơi gợi nhưng đôi khi hình ảnh anh lại trở về. Đêm qua, một giấc mơ có anh trong đó, giấc mơ buồn. Em đã quên, quên lâu rồi, 5 năm hay 6 năm gì đó, bây giờ em đã trở về với mối tình đầu, em đã là một người vợ, người mẹ. Vậy mà không hiểu tại sao trong giấc mơ, em lại gặp anh? Em cảm thấy có lỗi với chồng, có lỗi với con về giấc mơ ấy. Em lại nhớ lại lời bài thơ "Những phút xao lòng"
Có thể vợ mình ngày xưa cũng có một người yêu
Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ
Cũng như mình thôi, ngày xưa mình cũng thế
Yêu một cô, giờ cô ấy đã lấy chồng.
Có thể vợ mình vì những phút mềm lòng
Nên giấu kín những suy tư không kể về giấc mộng
Người yêu cũ vợ mình có những điều mình không có được
Cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn.
Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lòng
Khi gặp người yêu xưa với những điều vợ mình không có được
Nghĩ về cái đã qua nhiều khi nuối tiếc
Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ buồn.
Sau những lần nghĩ đâu đâu, mình thương vợ mình hơn
Và cảm thấy mình như người có lỗi
Chắc vợ mình cũng hiểu điều không nói
Cô ấy cũng thương yêu và chăm chút mình hơn.
Mà có trách chi những phút xao lòng
Ai cũng có một thời để yêu và một thời để nhớ
Ai cũng có những phút giây ngoài chồng, ngoài vợ
Đừng có trách chi những phút xao lòng.
Em không biết đến khi nào và đến bao giờ anh sẽ tìm được hạnh phúc giống như em đang có, nhưng cầu mong anh sẽ có được một nửa thực sự của riêng mình. Những kỷ niệm em xin được giữ, bởi có muốn vứt quanh quất ở đâu đó, nó cũng không thể rời xa mà càng cố bám giữ. Em sẽ không sống cho những kỷ niệm ấy đâu, em chỉ muốn nhớ đến như một giây phút xao lòng.
Hương Thầm