Tôi kết hôn được 8 năm, ly hôn sau 3 năm ly thân bởi thói ăn chơi của chồng. Tưởng chừng sẽ chẳng thể yêu ai thêm lần nào nữa, an phận sống cuộc đời còn lại của mình cho con nhưng một lần tình cờ tôi quen anh qua trang mạng xã hội, chúng tôi hay tâm sự qua lại. Một ngày anh nói muốn gặp tôi vì thích tôi. Tôi chỉ cười và nói anh đừng nên dành tình cho một người như tôi bởi tôi đã có một đứa con và từng ly hôn, trong khi anh chưa kết hôn lần nào, lại là con trưởng trong gia đình, hãy chỉ coi tôi là bạn thôi. Anh nhất quyết cứ nói yêu tôi và sẽ coi con gái tôi như con anh. Anh không quan trọng chuyện tôi từng có gia đình, tình cảm của anh dành cho tôi là thật.

Ảnh minh họa
Chẳng biết từ lúc nào tôi lại có tình cảm với anh, ngày nào chúng tôi cũng nhắn tin qua lại. Rồi một lần tôi đi công việc gần nhà anh, anh hẹn gặp, từ chối nhiều lần rồi nên cũng ngại nên tôi đồng ý. Chúng tôi đã có một buổi gặp mặt thật vui vẻ, sau đó vì công việc làm thêm nên tôi và anh thường xuyên gặp nhau.
Rồi trong một lần đi khám bác sĩ báo tôi bị mắc bệnh về não, còn có máu đông trong não cần được điều trị, nếu uống thuốc trong vòng 6 tháng mà máu đông không tan được thì phải mổ. Tôi biết rằng nếu phải mổ sẽ không thể vì số tiền quá lớn. Tôi tâm sự điều này với anh, nói rằng anh hãy quên tôi đi, cố gắng sống tốt dù không có tôi ở bên, sẽ có người con gái khác tốt hơn tôi, yêu anh thật lòng vì tôi có thể ra đi nếu như uống thuốc không làm tan máu mà không mổ. Anh bảo nhất định không sao, tôi không được bỏ anh lại một mình vì anh yêu và cần có tôi.
Sáu tháng rồi cũng trôi qua, bác sĩ yêu cầu tôi nhập viện để làm xét nghiệm và chụp MRI, anh không đưa tôi đi, chỉ một mình tôi lên bệnh viện. Trong thời gian tôi nằm viện cũng chỉ có một mình, gia đình lên được 2 lần, còn anh chỉ nhắn tin động viên tôi hàng ngày mà không lên thăm lần nào (vì nhà anh nghèo lắm, không có xe để đi, mà đi xe buýt anh nói say xe). Đã có lúc tôi tự hỏi trong lòng anh thực sự có tôi không?
Nhờ trời, sau khi làm các xét nghiệm và khám bác sĩ báo cho tôi biết máu đông đã tan hết, tôi chỉ cần uống thuốc và điều trị trong 3 năm nữa sẽ khỏi. Sau thời gian đó, tôi cố tình tránh mặt anh bởi trong lòng cảm thấy tổn thương, anh luôn tìm cách để gặp và giải thích. Tôi không biết vì sao mình lại có thể xuôi lòng được nữa. Anh đưa tôi về giới thiệu với gia đình, mọi người rất yêu thương tôi và con tôi, không hề phản đối chuyện hai đứa. Lúc này tôi mới được biết thực ra là vì anh bị bệnh thiếu máu, nhược sắt và u lá lách.
Thời gian sau, tôi đi học một lớp luật kinh tế online để có thể thăng cấp trong công ty, lúc này anh và gia đình nói muốn làm đám cưới. Tôi xin thêm thời gian để học xong, với lại giờ cưới về ở đâu (nhà anh nhỏ và chật lắm), chờ ba mẹ anh sửa nhà xong đã. Anh đồng ý. Trong thời gian này anh cũng liên tục mượn tiền tôi, lúc mượn trả tiền mặt bằng, khi lại lý do khác, dù phải lo nhiều việc nhưng tôi cũng cố gắng làm thêm để có tiền giúp anh. Một lần anh hỏi mượn tiền tôi để mua xe, gom toàn bộ số tiền tiết kiệm của mình nhưng cũng chỉ 20 triệu, tôi đưa anh và nói anh mua xe vừa tiền thôi, anh không lấy nữa và bảo tôi cất đi lo cho con, anh sẽ làm khi nào đủ thì mua xe tay côn luôn, đó là ước mơ. Sau đó anh liên tục nói chia tay mỗi khi buồn, tôi đồng ý thì anh quay lại xin lỗi, nói muốn quay lại, rồi cứ hỏi mượn tiền tôi nhiều lần nữa. Gia đình, bạn thân khuyên tôi nên chấm dứt mối quan hệ này. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên phải làm như thế nào.
Hoa
* Gửi tâm sự của bạn tới địa chỉ email changnang@ngoisao.vnexpress.net để được độc giả chia sẻ, gỡ rối. Lưu ý bài viết bằng tiếng Việt có dấu