Thật là lạ, mặc dù mọi người nói em thật kiêu, nhưng khi gặp anh em lại thật sự có cảm tình với anh, rồi thời gian trôi đi, em đã nói lời yêu anh. Nhưng đáp lại điều đó anh chỉ nhắn 1 dòng ngắn ngủn : "Hix, đúng là tiểu yêu". Khi nghe được điều đó em thật sự không biết vui hay buồn, không biết anh có đón nhận tình cảm của em không? Anh là người thật dễ gần, anh luôn giúp đỡ em mỗi khi em cần, luôn đối xử rất tốt với em, nhiều lúc em tự an ủi rằng: "Chắc ai anh cũng làm như thế thôi, vì anh ấy là con trai mà" hoặc "Có lẽ anh ấy coi mình như em gái". Và rồi em lại buồn, thực sự em không biết phải nói thế nào, không có cách nào để bày tỏ tình cảm của em đối với anh cả, em sợ anh không đón nhận nó. Nhưng thật là trớ trêu, vì uống say với bạn thân mà em nỡ nhắn tin cho anh và nói rằng em yêu anh, em thật là ...
Từ sau ngày hôm đó em cảm thấy mình thật trơ trẽn và không dám nhìn thẳng vào mắt anh nữa, có nói chuyện nhưng cũng chỉ qua loa. Em biết anh nối mạng internet từ rất lâu rồi nhưng anh chưa bao giờ chat, vậy anh sẽ đọc được những dòng chữ em viết cho anh bằng cách nào? Hix. Em đã đọc được rất nhiều tâm sự của các anh, chị trên mạng, và em thấy rằng, em vẫn rất hạnh phúc vì em có đủ can đảm để nói ra điều mà mọi người không dám nói đó là "em yêu anh". Từ trước tới giờ em rất kén chọn, không phải vì địa vị hay đẹp trai, mà vì em không thấy hợp với ai, từ khi em gặp anh, em thấy rất hợp. Nhưng đến bây giờ em vẫn không biết ý anh thế nào? Em đang yêu đơn phương hả anh? Em đâu bắt anh phải yêu em, em chỉ cần anh trả lời cho em những điều em đã hỏi anh. Thế là em đã vui lắm rồi anh ạ, đã có lúc em không vượt qua khỏi nỗi buồn và em muốn từ bỏ tất cả, nhưng anh luôn khuyên em những lời khuyên rất chân thành, làm cho em càng có thêm niềm tin để đi tiếp. Giờ đây, khi em đã xác định tương lai của mình thì chính sự im lặng của anh lại đang làm cho em buồn hơn. Mỗi ngày trôi đi là một nỗi buồn, em không muốn khoe cho tất cả mọi người trên thế giới biết tình cảm thầm kín này, nhưng em không biết nói với ai cả, không có ai có thể biết được tình cảm này của em, kể cả bạn thân nhất của em. Anh bảo em phải làm sao bây giờ, em có nên từ bỏ không?
Cả em và anh đều đã lớn rồi đều phải thành thật, tại sao anh không trả lời thẳng cho em biết. Hôm vừa rồi thật tệ, sau hôm nói yêu anh thì lại bị sếp điều đi liên lạc với anh để làm cùng anh một việc, vừa tức vừa vui, tức vì ông trời đang chêu đùa tình cảm của em, còn vui vì em lại được gặp anh. Em chỉ mong một điều: "Một ngày nào đó anh đưa em đi xem phim, và em có thể dựa đầu vào vai anh và khóc ngon lành". Nhưng anh yên tâm, em sẽ không làm anh khó xử đâu, em chỉ muốn nói cho anh hiểu trong lòng em đang nghĩ gì, chứ không có ý muốn anh phải yêu em hay em phải có anh, em chỉ muốn anh cũng 1 lần đối diện vào sự thật, và đưa ra câu trả lời cho lòng em được nhẹ nhàng. Yêu quái tốt bụng ạ!
Tiểu yêu