Tôi thực lòng xin lỗi em vì trong suốt thời gian qua đã không hiểu điều em muốn. Tôi chưa bao giờ nghĩ em lại phải vì tôi mà chịu đựng nhiều tổn thương đến vậy, dù là một câu nói hay một hành động nhỏ bé em cũng vì tôi mà buồn lòng rất nhiều. Tôi không có quyền đổ lỗi cho bất kỳ điều gì để gạt đi trách nhiệm của mình, rằng mình đã làm em buồn và tổn thương quá nhiều như thế. Tôi biết em yêu tôi và tôi cũng vậy, nhưng những thứ em dành cho tôi quá ấm áp và lớn lao khiến tôi quên mất nghĩa vụ và quyền lợi phải đáp trả và yêu thương em thật nhiều.
Hơn ai hết, đáng lẽ ra tôi nên ở bên những khi em buồn, trò chuyện mỗi khi em gặp khó khăn trong cuộc sống. Vậy mà tôi lại thờ ơ, quá nhiều lần để em bơ vơ, vất vả một mình. Tất cả là lỗi của tôi. Xin lỗi em vì tất cả những gì em đã chịu đựng, dù tôi có nói hàng trăm hàng nghìn lời xin lỗi cũng chẳng thể làm vết thương trong lòng em nguôi ngoai. Vậy nên, giờ đây tôi nghĩ mình chẳng có tư cách gì để giữ em ở lại đây. Xin lỗi vì đã biến thanh xuân của em thành một khoảng thời gian u buồn như vậy, nơi mà nụ cười thật nhỏ bé với nỗi buồn tôi mang lại cho em.
"Hãy bay đi, bay đi thật xa con chim bé nhỏ của anh à. Em xứng đáng sống thật hạnh phúc trong những năm tháng sau. Hãy nhớ rằng, khi cánh chim của nhóc có mỏi mệt, hãy bay về bên anh. Anh tin nếu quay lại mình sẽ là tổ ấm mà hàng ngày em có thể sưởi ấm vết thương lòng, từ đó cất tiếng hát thanh cao mà chỉ mình em có. Còn giờ đây, anh sẽ chấp nhận và gánh chịu tất cả".
Huỳnh
* Gửi tâm sự tới địa chỉ email changnang@ngoisao.vnexpress.net để được độc giả chia sẻ, gỡ rối. Bài viết bằng tiếng Việt có dấu.