Tôi 34 tuổi, kết hôn được 4 năm, có một bé trai 2 tuổi. Tôi và vợ bằng tuổi, cùng làm văn phòng, cuộc sống nhìn chung ổn định. Tôi rất thương vợ, nhất là khi thấy cô ấy vất vả mang nặng đẻ đau, rồi chăm con những tháng đầu gần như không ngủ.
Từ sau khi sinh, vợ hầu như không còn mặn mà chuyện vợ chồng. Lúc con còn nhỏ, tôi nghĩ do cô ấy mệt nên cũng cố nhịn. Nhưng giờ con đã hơn hai tuổi, mọi chuyện vẫn không khá hơn. Tôi chủ động gần gũi thì vợ tìm cách lảng tránh: lúc thì bảo bận con, lúc kêu mệt, có khi còn giả vờ ngủ. Cả năm qua, chúng tôi gần gũi được ba lần.
Nhiều đêm, tôi nằm cạnh vợ, nghe tiếng vợ ngủ say bên con mà thấy chạnh lòng. Tôi không phải người quá ham muốn nhưng cảm giác bị vợ thờ ơ khiến tôi thấy mình như người dư thừa. Có hôm, tôi buồn quá buông lời trách, vợ quay sang khóc: "Em không còn cảm giác, em thật sự mệt mỏi". Tôi sợ dần dần khoảng cách giữa chúng tôi ngày càng xa, hôn nhân sẽ lạnh nhạt.
Tôi không dám chia sẻ chuyện này với ai, càng không thể tâm sự với gia đình hai bên vì sợ vợ bị áp lực. Tôi nên làm gì để vợ mở lòng hơn, để chuyện vợ chồng không còn là gánh nặng với cô ấy?
Tuấn
Nếu có tâm sự cần được gỡ rối, bạn đọc gửi về nguyengiang@vnexpress.net. Ban biên tập sẽ chọn đăng những bài viết phù hợp.