![]() |
Công an Hà Nội đang hướng dẫn công tác bảo vệ tại một điểm kinh doanh. |
Thời buổi kinh doanh sôi động, các ông chủ nhà hàng, khách sạn, quán bar, công ty, xí nghiệp..., thay cho việc thuê người bảo vệ đơn thuần, họ đầu tư thêm chút tiền để có đội vệ sĩ khỏe mạnh, giỏi võ thuật, sẵn sàng ra tay khi cần thiết.
Nhưng không ít ông chủ, chỉ khi cơ quan công an có bằng chứng xác thực mới té ngửa: Thủ phạm những vụ trộm tài sản "túi áo" không ai khác chính là người nhà. Hóa ra, thuê vệ sĩ bảo vệ cho công ty, doanh nghiệp đâu chỉ cần có sức khỏe, giỏi võ, đâu chỉ cần "gan hổ" là đủ.
Cách đây một thời gian, công an huyện Sóc Sơn, Hà Nội nhận tin báo: Kẻ gian đột nhập Công ty TNHH Sản phẩm thép, KCN Nội Bài ẵm trọn bộ thiết bị linh kiện máy móc trị giá hơn 200 triệu đồng.
Nhưng giá trị của tài sản không quan trọng bằng nỗi lo "một mất mười ngờ" nảy sinh trong công ty. Do thiết bị không hề thuộc loại dễ dàng di chuyển ra ngoài công ty, nhất là các linh kiện vốn đã được lắp đặt trong dây chuyền sản xuất và thể tích, trọng lượng cũng khá lớn nên không ít người khi xảy ra vụ việc tỏ ý nhòm ngó, ngờ vực nhau.
Giả thuyết kẻ gian đột nhập bên ngoài được loại bỏ. Kết quả điều tra thật bất ngờ: hai thủ phạm chính là 2 vệ sĩ. Đó là Nguyễn Tiến Oanh và Bùi Quang Hưng, đều là nhân viên bảo vệ của Công ty cổ phần An ninh Cộng Lực (Phú Thọ). Trước đó, Oanh và Hưng được Công ty TNHH Sản phẩm thép, KCN Nội Bài thuê về làm vệ sĩ!
Một vụ việc khác diễn ra tại Công ty OHARA, thuộc KCN Bắc Thăng Long (Hà Nội). Công ty này bị kẻ gian mở két bạc và lấy đi 83 triệu đồng cùng nhiều ngoại tệ khác. Vụ việc xảy ra chóng vánh và nghi ngờ nội bộ một lần nữa được đặt ra.
Không ít nhân viên có trách nhiệm giữ chìa khoá két sắt, giữ khoá phòng được đưa vào diện thẩm vấn và có người thậm chí đã khóc khi phải giải trình về thời gian làm việc của mình tại phòng.
Cuối cùng, thủ phạm không phải người giữ chìa khóa phòng, chìa khóa két mà là vệ sĩ. Công an huyện Đông Anh xác định, Nguyễn Bá Dũng, 20 tuổi, nhân viên bảo vệ Công ty cổ phần Trường Thịnh là thủ phạm vụ trộm.
Thịnh được Công ty OHARA thuê bảo vệ và y lợi dụng đêm tối, sử dụng chìa khóa khác đột nhập vào phòng "mượn" tiền. Liều lĩnh hơn, Trần Minh Hải, 26 tuổi, nhân viên bảo vệ Công ty Thăng Long, làm nhiệm vụ bảo vệ tại khách sạn Hữu Nghị (Hà Nội) đã móc nối với bên ngoài lấy 33 tivi của khách sạn. Toàn bộ số tivi này được Hải cho biến mất chỉ trong một đêm khiến cả khách sạn Hữu Nghị không thể tin vào sự thật vì với số tài sản này, để tẩu tán cũng phải chất đầy một chiếc xe tải.
Phần lớn các vụ việc nói trên chỉ được làm rõ khi cơ quan Công an vào cuộc. Khi vụ mất trộm xảy ra, dù mất tài sản hay tiền mặt, ngoại tệ, điều trước tiên mà giám đốc công ty, nhà hàng, khách sạn phải làm là triệu tập nhân viên bảo vệ để nắm rõ lịch trình, thời gian khi xảy ra.
Thế nhưng, hầu như nhân viên bảo vệ nào cũng cho rằng vụ trộm là bất ngờ, dù đã cố gắng canh gác nhưng không thể biết kẻ gian đột nhập. Khi Công ty OHARA mất trộm tiền trong két sắt, Nguyễn Bá Dũng còn tung hỏa mù rằng có thể ai đó trong văn phòng đã tự biển thủ tiền rồi tạo ra vụ trộm két sắt.
Còn như Nguyễn Tiến Oanh, Bùi Quang Hưng thì một mực nói đêm diễn ra vụ trộm do cả hai có chút men nên ngủ say, mất cảnh giác trong tuần tra, canh gác để kẻ gian đột nhập.
Trần Minh Hải trong vụ mất trộm 33 tivi ở khách sạn Hữu Nghị thì tỉnh bơ khi khai báo: có thể đối tượng đột nhập bằng cửa sau. Chỉ khi cơ quan Công an đưa ra các bằng chứng xác thực, các đối tượng mới nhận chính mình là thủ phạm.
Hàng loạt vụ việc diễn ra khiến gần đây nhiều công ty khi thuê vệ sĩ đã cẩn trọng hơn. Họ không dễ dàng ký hợp đồng và trao tài sản công ty cho các tay vệ sĩ được coi "một cú đánh chết ba tên trộm". Nhưng công bằng mà nói, nghề vệ sĩ phát triển một cách tự nhiên theo nhu cầu xã hội.
Giờ đây, đi ra nhà hàng, khách sạn, quán bar, công ty kinh doanh, làm ăn lớn, trông thấy những tay bảo vệ to cao lực lưỡng, hoạt bát thì chí ít những kẻ có máu "mượn đồ người khác" cũng thấy chờn.
Uy lực hiển nhiên là sức khỏe, võ thuật của họ ít nhất cũng "tạo dáng" để các ông chủ thấy yên tâm hơn chứ không phải thuê mấy người nghỉ hưu, gầy yếu chỉ có việc hút thuốc lào sòng sọc trước cổng công ty.
Một cuộc khảo sát, đánh giá đúng thực trạng hoạt động các công ty đào tạo vệ sĩ và hoạt động của các vệ sĩ tại những nơi ký hợp đồng với họ cũng được Công an nhiều địa phương thực hiện.
Sôi động nhất vẫn là dịch vụ bảo vệ tại 2 thành phố lớn: Hà Nội và TP Hồ Chí Minh. Khảo sát mới đây của Công an Hà Nội cho thấy, các doanh nghiệp kinh doanh dịch vụ bảo vệ trên địa bàn Hà Nội đã tuyển 12,7 nghìn nhân viên với trên 500 lớp đào tạo.
Mỗi lớp đào tạo vệ sĩ thường kéo dài 3 tháng, trong đó việc đào tạo kiến thức pháp luật, chính trị, kỹ năng giao tiếp, ứng xử cho vệ sĩ chỉ như "cưỡi ngựa xem hoa".
Có hai lý do, thứ nhất đào tạo kiến thức nói trên với vệ sĩ, họ cũng chẳng mấy mặn mà, nếu kéo dài các vệ sĩ cũng phát ngán khi quay lại kiểu cầm bút ghi chép.
Thứ hai, các công ty dịch vụ vệ sĩ không lấy đâu ra nhiều kinh phí, thời gian để đào tạo văn hóa cho những người vốn chỉ thích dùng cơ bắp. Thế nên phần lớn thời gian được đào tạo là võ thuật, kể cả học cách đánh dùi cui điện, gậy cao su.
Ngay cung cách đào tạo cũng mỗi nơi một phách, mỗi lò một kiểu. Việc đào tạo phần lớn các doanh nghiệp thuê tại các trung tâm dạy nghề, thuê giáo viên võ thuật của các trường Quân sự, Công an, còn cách thức huấn luyện, thời gian là do các chủ trung tâm tự quyết.
Việc tuyển vệ sĩ cũng có vẻ đơn giản hơn, miễn là người được tuyển có sức khoẻ, to cao, nhanh nhẹn và có lá gan hổ càng tốt.
Tại Thủ đô Hà Nội, hiện cũng chỉ có một số trung tâm có nội dung đào tạo tương đối quy chuẩn (theo đánh giá của Công an Hà Nội) là Công ty TNHH Đông Á, Công ty cổ phần Dịch vụ bảo vệ Hà Nội. Nhiều doanh nghiệp có nội dung đào tạo còn hạn chế như Công ty Tân Trào, Công ty Đại Gia.
Nhưng lò đào tạo chỉ là "chương một" của nghề vệ sĩ. Bởi ai cũng biết, tiêu chuẩn mà các lò đào tạo vệ sĩ đặt ra trọng sức khoẻ chứ hai yếu tố khác là văn hóa, phẩm chất thì kiểm tra thế nào, ai đào tạo? Không khó hiểu khi nhiều vệ sĩ bảo vệ siêu thị, quán bar mà mặt lạnh như tiền khiến nhiều khách ra vào cũng phát ngán.
Còn phẩm chất, có ai, tổ chức nào bảo đảm vệ sĩ này, vệ sĩ kia là... phẩm chất tốt? Khi tuyển vệ sĩ đã được đào tạo qua lò 3 tháng, các công ty cũng chỉ có thể căn cứ một số yếu tố như sức khoẻ tốt, nhanh nhẹn, dũng cảm và có hồ sơ rõ ràng là ký hợp đồng.
Bố trí việc làm cho vệ sĩ sau khi đào tạo cũng tuỳ cơ ứng biến. Tại Hà Nội, sau khi đào tạo, các doanh nghiệp mới chỉ bố trí được trên 50% việc làm trong tổng số 12,7 nghìn vệ sĩ. Các vệ sĩ này làm nhiệm vụ tại 1.200 mục tiêu bảo vệ, trong đó tại Hà Nội là 838 mục tiêu, các tỉnh khác là 367 mục tiêu.
Mục tiêu bảo vệ của vệ sĩ chủ yếu tập trung vào: ngân hàng, siêu thị, vũ trường, nhà hàng, khách sạn, cơ sở kinh tế liên doanh... Khi nhận làm hợp đồng tại các mục tiêu bảo vệ, thường chỉ khi vệ sĩ vi phạm mới bị chấm dứt hợp đồng.
Mấy năm qua, có gần 600 vệ sĩ bị sa thải do vi phạm quy định của các doanh nghiệp, nhà hàng, khách sạn, trong đó nhiều trường hợp bị truy cứu trách nhiệm hình sự (những vụ việc chúng tôi nêu trên đều bị truy tố trước pháp luật).
Một số công ty đào tạo vệ sĩ cũng làm theo kiểu "đem con bỏ chợ". Sau khi đào tạo xong 3 tháng, thu đủ tiền của người được đào tạo, họ chỉ cấp cho giấy xác nhận đã qua đào tạo vệ sĩ rồi "thả" cho nhân viên đi đâu làm việc tuỳ thích.
Qua kiểm tra một số công ty dịch vụ vệ sĩ cho thấy tình trạng này không hiếm. Một số công ty như Trung tâm cung cấp dịch vụ bảo vệ Thăng Long, Công ty cổ phần 135, Công ty cổ phần An ninh Hợp Lực, đào tạo xong 100% chưa bố trí việc làm cho vệ sĩ.
Có công ty còn không tổ chức tuyển sinh, cứ đăng ký học là nhận. Có công ty chỉ tổ chức tuyển dụng và bố trí việc làm cho nhân viên bảo vệ công ty khác đã qua đào tạo chuyển sang, điển hình như Chi nhánh Công ty TNHH Dịch vụ bảo vệ Mạnh Dũng, Công ty cổ phần Dịch vụ thương mại Đệ Nhất.
(Theo Công An Nhân Dân)