Bà Văn Ngọc Hiền (54 tuổi, huyện Đầm Dơi, tỉnh Cà Mau) có chồng bị ung thư thanh quản. Từ tháng 1 đến nay, chồng bà điều trị ở bệnh viện Ung bướu TP HCM. Có thẻ bảo hiểm y tế tự nguyện nhưng gia đình bà vẫn phải đóng thêm hơn 10 triệu đồng viện phí. Ngày 12/7, ông điều trị xong nhưng còn đợi bà mổ bướu mạch máu xong rồi cùng về.
“Tôi không có bảo hiểm y tế nên phải đóng tiền mổ 1 triệu đồng. Nhờ những người làm từ thiện giúp đỡ, tôi đã đóng được 500.000 đồng, còn thiếu một nửa chưa biết tính sao”, bà Hiền buồn rầu nói.
Tiền mổ chưa đủ, tiền phòng không có khả năng đóng, bà xin điều trị ngoại trú. Ngày ngày, bà có mặt tại bếp ăn từ thiện của bệnh viện để lấy hai bữa cơm chay. Ngày cũng như đêm, vợ chồng bà và nhiều bệnh nhân cùng hoàn cảnh lấy gốc cây bệnh viện làm nhà. Gặp khi trời mưa, ôm chiếu, quần áo tốc chạy vào hành lang.
Bà Hiền cho biết, gần như toàn bộ tiền viện phí đóng cho bệnh viện bà phải vay nóng. Cứ 1 triệu đồng trả lãi 100.000 đồng/tháng. “Nhà chỉ có mấy công đất. Đợt này về, tôi phải bán đất bán nhà mới trả hết nợ. Còn sau này ra sao, tới đâu hay đó...”, người đàn bà này ngậm ngùi nói.
|
Nhiều bệnh nhân của Bệnh viện U Bướu TP HCM phải ở ngoài trời, vay mượn để đóng viện phí. |
Còn chị Nguyễn Thị Nghi (48 tuổi, huyện Cái Nước, Cà Mau) bị ung thư vú đã hơn một năm. Chi phí đi lại, ăn uống, điều trị, tái khám mỗi tháng... đến nay đã gần 80 triệu đồng. Trong đó chị đã vay nóng hơn 40 triệu đồng với lãi suất 10%.
Tại khoa nhiễm Bệnh viện Nhi Đồng 1, anh Đặng Tấn Phước có con Đặng Tuấn Hoài An, 15 tuổi, bị viêm màng não. Khi nhập viện, gia đình phải đóng tạm ứng 900.000 đồng. Nhờ hai bên nội ngoại cho được hơn 1 triệu đồng, anh chị mới có tiền đóng cho con. Theo anh Phước, ở quê anh chị làm nông, có mấy khi trong nhà có nổi 1 triệu đồng. Vì vậy, nếu chẳng may bệnh nặng, tốn nhiều tiền thì thật sự không biết tính sao.
Viện phí mỗi nơi mỗi kiểu
Hiện nay nguồn thu của các bệnh viên bao gồm từ ngân sách cấp, thu bảo hiểm y tế, viện phí, lệ phí... Do thông tư liên bộ 14 (năm 1995) quy định thu một phần viện phí được coi là lạc hậu đến nay vẫn chưa được sửa đổi, nên hầu hết các bệnh viện đều tự nâng giá, tự đặt ra mức thu viện phí theo nhiều kiểu khác nhau cho riêng bệnh viện mình.
Cùng một loại xét nghiệm, chụp X-quang hay cùng một loại phẫu thuật nhưng mỗi nơi thu một giá. Cụ thể, cùng một loại phẫu thuật cắt amiđan, có bệnh viện thu 1 triệu đồng, có nơi 1,5 triệu, có nơi tới 2 triệu. Cùng mổ nội soi ruột thừa, cùng là bệnh viện công hạng 1 nhưng giá có khi chênh lệch nhau 1-2 triệu đồng.
Trong khi đó, hiện nay gần như các bệnh viện không công nhận và tin cậy kết quả xét nghiệm của nhau. Vì vậy, dù bệnh nhân mới được xét nghiệm máu, chụp X-quang, siêu âm... nhưng phải chuyển đến bệnh viện khác điều, bác sĩ vẫn cho làm lại tất cả. Tốn kém có khi hàng triệu đồng mà bệnh nhân không dám kêu ca.
Dù các bệnh viện có chính sách hỗ trợ miễn giảm viện phí cho bệnh nhân nghèo nhưng số người nghèo không tiền chữa bệnh vẫn còn không ít. Hằng năm, báo cáo của các bệnh viên luôn có tổng kết con số “thất thu” viện phí từ vài chục triệu đến hàng trăm triệu đồng vì bệnh nhân không có tiền đóng hoặc trốn viện vì không có khả năng chi trả viện phí.
(Theo Tuổi Trẻ)