Em cũng chẳng biết đối với anh, em là gì nữa ? Người yêu, bạn bè hay mà người quen mà lạ.
Anh và em gặp nhau, yêu nhau chỉ trong một thời gian và trao nhau nụ hôn đầu tiên. Thật hạnh phúc phải không anh? Nhưng có lẽ chỉ là những cảm xúc thóang qua giữa anh và em mà thôi.
Em đã quá mệt mỏi vì phải bắt đầu với những cuộc tình, tìm hiểu, giận hờn rồi cuối cùng là chia ly. Và em đã vạch lên những kế hoạch, dự định cho tương lai nhưng dần dần nó đã bị che khuất và lãng quên đi từ khi em gặp anh.
Dù em chưa hiểu nhiều về anh, nhưng anh có biết không trong mỗi giấc mơ của em đều xây lên một mái nhà thật hạnh phúc chỉ anh và em.
Em từng đọc một bài viết "Tình yêu đi mượn" và có lẽ giữa anh và em chỉ có thế. Em tự hỏi trong trái tim của anh có em không anh? Nếu giữa anh và em chỉ là một trò chơi, chỉ là một câu chuyện ngắn ngủi mà chẳng có kết quả gì thì xin cho phép em được rút lui.
Anh một người ở nơi gọi là thành phố hoa, còn em một người ở nơi phố sài nhộn nhịp. Khoảng cách của anh và em xa quá phải không nhưng không xa bằng khoảng cách giữa 2 trái tim anh và em. Không có em chắc cuộc sống của anh chẳng có thay đổi gì, nhưng cuộc sống của em sẽ khác vì vắng anh.
Giờ đây em chỉ ước gì "tình yêu đi mượn" đó sẽ chẳng phải giống anh và em nhỉ. ..
HNCV