
Ông Nguyễn Hữu Khai đã giới thiệu ông Hồ chữa bệnh cho mọi người.
- Ông biết gì về trình độ thực của "giáo sư - bác sĩ" Lê Quốc Hồ?
- Tôi quen ông Lê Quốc Hồ thông qua em gái là Nguyễn Thị Gạt (giám đốc công ty Đại Hải). Tôi biết rất rõ về ông Lê Quốc Hồ qua báo chí, bạn bè. Tôi biết trình độ của ông Hồ cũng chẳng có gì. Ông ấy là một người ít học, có chứng ba hoa, thích phô trương và háo danh. Ông ta có thể đang mắc bệnh tâm thần phân liệt thuộc dạng cuồng vĩ, cẩu thả trong cuộc sống và coi thường pháp lý.
- Vậy tại sao ông vẫn chấp nhận nhờ ông Lê Quốc Hồ, người đã có tai tiếng lừa đảo để chữa bệnh cho mình?
- Bởi vì ông ta lại có những biệt dược rất quý và độc đáo mà tôi chưa thấy ai có. Chữa khỏi bệnh hay không, thày là một phần, thuốc tốt là 3 phần. Cuối tháng 6/2005, bố tôi đã 85 tuổi bị ngã bệnh. Các bộ mạch đã tuyệt không thể cứu được (miệng méo, đồng tử mắt giãn, hôn mê, bụng chướng). Khi ấy, các bác sĩ đều nói: "Xin báo tin buồn, gan thận của cụ không còn gì để chữa. Nếu bỏ ống thở oxy ra chừng nào là cụ đi chừng ấy". Gia đình gọi cho tất cả con cháu về trong đó có cô Gạt từ TP HCM. Cô Gạt có lấy một gói thuốc bột do ông Hồ đưa cho để cụ uống. Sau 15-20 phút, ông cụ tỉnh dần, giờ đã bình phục, tự tắm giặt, nấu nướng và quét dọn nhà cửa.
Sau này, tôi đến nhà để tạ ơn, gặp hai cán bộ tên tuổi được ông Hồ chữa bệnh, tôi hỏi thăm các vị ấy đều nói kết quả khả quan nên tôi mới quyết định chữa bệnh gút của mình. Ông Hồ lấy ra một lọ thuốc to hơn điếu thuốc lá một chút. Qua cảm quan, thấy thuốc không có biểu hiện xấu về chất lượng, màu trắng trong. Ông ta lấy ra 1/2ml rồi trộn với 2 ống nước cất, lắc đều và tiêm vào tĩnh mạch cho tôi. Khi tiêm, ông Hồ có dặn: "Thày tiêm vào mạch, chú sẽ thấy như trong chảo lửa, đừng sợ nhé".
Quả nhiên tôi thấy nóng ran, khí nóng chạy lên đầu. Theo cơ chế và lý luận Đông y, tôi cho rằng đây là một loại biệt dược tốt. Sau đó, ông Hồ lại lấy 1/2 ml loại biệt dược ấy bơm vào một chai 500 ml Glucoza đẳng chương, lắc đều, rồi truyền vào tĩnh mạch cho tôi. Thay vì chai nước này phải truyền mất 3 tiếng đồng hồ mới hết, ông Hồ chỉ cần 5 phút là xong. Sau 2 ngày điều trị, tôi thấy người khoan khoái, các khớp đều rất nhuyễn.
Lúc đầu ông Hồ không lấy tiền nên ngại không chữa. Sau em gái tôi có nói với ông Hồ nên ông ta đồng ý lấy tiền công. Tôi điều trị 7 ngày thì khỏi, ông Hồ nói coi tôi như em nên lấy 1.100 USD thay vì 8.500 USD một lần tiêm. Tổng cộng tôi mất 12.000 USD. Tới nay 2 tháng, bệnh tái phát nhưng mức độ nhẹ hơn. Vợ tôi chữa bệnh đau đầu giờ cũng khỏi hẳn.
- Nhưng sau đó, ông Hồ lại không chữa bệnh được cho Huy Hoàng mà vẫn lấy 1 tỷ đồng của bệnh nhân. Ông giải thích như thế nào về chuyện này?
- Tôi có hỏi mua loại biệt dược ông Hồ tiêm vào người tôi khiến sức nóng chạy đả thông kinh lạc, ông Hồ nói: "Chú có trả 1 triệu USD/ống, thày cũng không bán, thế chú mua để làm gì?". Tôi cho biết là đang điều trị một bệnh nhân bại liệt đã 7 tháng mà kết quả tiến triển chậm. Ông Hồ đồng ý chữa.
Lúc đầu, giám đốc bệnh viện và gia đình cháu Hoàng ngần ngại nhưng có lẽ vì nể tôi nên chấp thuận. Ông Hồ lại dùng những thứ thuốc và phương pháp đã áp dụng với tôi và hứa "không khỏi, không lấy tiền", thậm chí dự kiến 3-5 ngày sẽ khỏi.
Nhưng 7 ngày sau, chân cháu vẫn liệt, thế là ông Hồ nói "thay vì một lần tiêm mất 7.500 USD, thày chỉ lấy 3.500 USD và cho con 4.000 USD" vì ông ta đã nhận cháu Hoàng làm con nuôi. Sau vụ này, gia đình cháu Hoàng mất gần 1 tỷ đồng. Tôi bàn với gia đình cháu ngừng chữa, cho trở lại bệnh viện Bảo Long và năn nỉ ông Hồ trả tiền thuốc cho gia đình Hoàng nhưng không được.
- Tận mắt chứng kiến sự cố này, nhưng vì sao sau đó, ông vẫn mời ông Hồ tham dự các hoạt động của Tập đoàn?
- Ngày 1/10, trong buổi Tập đoàn Bảo Long đón Trung ương Hội chữ thập đỏ mời cả ông Hồ tham dự để ông Hồ trình bày dự án kết hợp với Bảo Long thành lập bệnh viện từ thiện. Trong buổi này, ông Lê Quốc Hồ đã được Trung ương Hội chữ thập đỏ phong chức Chủ tịch Hội đồng bảo trợ Hội chữ thập đỏ Việt Nam, đây là một chức mà ông Lê Quốc Hồ rất phấn khởi.
Thấy ông Hồ vui vẻ, tôi nói với gia đình cháu Hoàng, tối đó tới yêu cầu trả tiền thuốc. Ông Hồ đồng ý tiếp nhưng tối đó 23h mới về. Từ van xin, năn nỉ, cãi lý, căng thẳng, ông Hồ đuối lý, cáu gắt, chửi bậy tục tĩu nhưng cũng không trả. Hai ngày sau, ông Hồ mượn xe chúng tôi chuyển đồ về chùa Giác Nguyên, vài ngày sau, tôi nghe tin ông ta bị mất cắp.
- Còn chuyện ông Hồ dự định mua 55% cổ phần của Tập đoàn Bảo Long?
- Ông Hồ có đề nghị mua tất cả tài sản của tập đoàn rồi thuê tôi điều hành. Nhưng vẫn chỉ là lời nói, còn hiện giờ, ông Lê Quốc Hồ hoàn toàn không có chức sắc gì trong tập đoàn.
Ban Mai - Khánh Ngọc