Tôi 42 tuổi, làm mẹ đơn thân của một con trai 12 tuổi. Tôi có người bạn là đồng nghiệp cũ nhưng ít khi gặp. Cách đây hai năm, tôi nghe tin bạn đột ngột qua đời vì bạo bệnh. Khi đó, tôi đang ở xa, không kịp về tiễn đưa bạn.
Năm ngoái, tôi tình cờ gặp lại chồng của bạn khi hai con học chung trường. Chúng tôi nhận ra nhau, hỏi thăm xã giao vài câu. Sau lần đó, chúng tôi chạm mặt nhau thường xuyên hơn khi đưa đón con, và mỗi lần như vậy lại nói chuyện lâu hơn. Sau khi vợ qua đời, anh không vội tìm kiếm người mới mà tập trung chăm sóc con gái. Tôi nhận thấy anh là người đàn ông tình cảm, có nhiều tâm sự ẩn sau vẻ ngoài mạnh mẽ. Dần dần, chúng tôi có những buổi hẹn hò riêng và bắt đầu nảy sinh tình cảm. Một lần, khi ngồi trong rạp phim, anh nắm tay tôi rất chặt nhưng chưa bao giờ thổ lộ. Tôi hiểu có lẽ anh vẫn còn e ngại bởi tôi là bạn của vợ anh. Tôi cũng có tình cảm với anh, muốn hai đứa có thể tìm hiểu nhau sâu sắc hơn nhưng chưa dám bày tỏ.
Tôi tự hỏi, liệu việc tôi mở lòng với anh có phải điều sai trái? Bạn đã mất hai năm, anh cũng có quyền tìm hạnh phúc mới nhưng tôi không thể dứt khỏi suy nghĩ mình đang làm điều có lỗi với bạn. Tôi cũng lo ngại về ánh mắt người ngoài. Nếu chúng tôi tiến xa hơn, liệu mọi người có nghĩ tôi "tranh thủ" khi bạn qua đời để chen vào gia đình họ?
Phương
Nếu có tâm sự cần được gỡ rối, bạn đọc gửi về nguyengiang@vnexpress.net. Ban biên tập sẽ chọn đăng những bài viết phù hợp.