Tốt nghiệp xong, tôi nhận công tác tại một trường vùng cao. Ở đó, tôi quen anh, cha của hai đứa con tôi bây giờ. Lúc yêu, chúng tôi cũng trải qua bao nhiêu sóng gió mới đến được với nhau. Mọi người đều nói tôi dũng cảm lắm mới dám lấy anh vì trước đó anh cũng đã yêu một lúc hai cô, xảy ra nhiều chuyện nên anh bị điều tiếng chẳng hay ho gì. Nhưng tôi không quan tâm đến những chuyện này, tôi thật sự yêu anh.
Quen nhau hơn một năm thì chúng tôi làm đám cưới. Bây giờ nghĩ lại tôi vẫn thấy đám cưới đó không được vui vẻ lắm. Cuộc sống của chúng tôi diễn ra bình thường. Sau gần một năm, tôi sinh con trai đầu lòng kháu khỉnh, bụ bẫm, thông minh. Tôi không được nhờ cậy vào người khác nên cảm thấy mỗi ngày đi làm và chăm con đã là quá sức rồi, không bao giờ tôi nghĩ đến chuyện khác, đương nhiên tôi cũng không để ý nhiều để nhận ra chồng tôi đã thay đổi như thế nào.
Tôi chuyển công tác và mang theo con trai đi cùng vì con còn nhỏ. Hai mẹ con sống xa anh. Đến nơi công tác mới, bận rộn công việc, con nhỏ và xa chồng, nhiều lúc tôi cảm thấy mình kiệt sức. Thế mà cuối tuần anh về, thấy mẹ con nheo nhóc, anh lại cằn nhằn tỏ vẻ khó chịu. Lúc đó, tôi thấy mình sống như lúc nào cũng để chống lại một cái gì đó. Cũng may anh vẫn rất thương con và giúp đỡ tôi mọi công việc nhà khi anh về.
Một ngày, tôi biết được anh có quan hệ với người cùng cơ quan của anh và cũng là cơ quan tôi trước kia. Cô ấy cũng là bạn của tôi. Tôi sụp đổ và không tin nổi chuyện này. Càng tìm hiểu, càng biết nhiều chuyện, tôi càng thấy thất vọng. Anh sống với chị ta như vợ chồng, nghĩa là anh cùng một lúc đóng vai trò làm chồng của hai người đàn bà. Từ thứ hai đến thứ sáu, anh làm toàn bộ công việc của một người đàn ông trong gia đình với người đàn bà đó, kể cả giặt quần áo. Còn cuối tuần thì làm chồng của tôi và làm cha của con tôi.
Càng nghĩ tôi càng thấy đau lòng. Tôi quyết định ly hôn nhưng sau nhiều đêm đã nằm khóc, tôi đành chấp nhận chào thua tất cả. Vì con, tôi không thể bỏ anh. Tôi tha thứ cho anh dù không dễ dàng gì. Thế rồi, cuộc sống của tôi lại tiếp tục. Anh chuyển công tác về gần tôi, gia đình có thêm bé thứ hai, chúng tôi rất hạnh phúc. Tôi cũng nghĩ rằng sau cơn mưa trời sáng rồi. Vậy mà gần đây tôi thấy anh có những biểu hiện khác thường, lén lút nghe điện thoại rất lâu, sợ tôi cầm vào điện thoại... Bằng trực giác của người phụ nữ, tôi tin chắc rằng anh lại đang lừa dối tôi.
Thật sự lần này tôi không muốn tìm hiểu nữa, không phải vì sợ mà vì chán nản, thất vọng về anh. Trong tôi bây giờ đang ngổn ngang không biết giải quyết như thế nào? Anh cũng quan tâm đến tôi và yêu thương các con. Hai đứa con tôi ngoan ngoãn, học giỏi, chúng cũng rất yêu bố. Các bạn cho tôi lời khuyên nhé.
Phạm 80
* Gửi tâm sự của bạn về changnang@ngoisao.vnexpress.net để được độc giả tư vấn, gỡ rối.