"Ngồi đồng” hàng giờ trên mạng trong không khí đặc quánh này với những cô cậu thường xuyên sống vài ngày ở điểm Internet là chuyện thường.
Tấp xe vào điểm Internet công cộng thuộc hàng “bề thế” trên đường Trần Hưng Đạo, PV Sài Gòn Giải Phóng trong vai một "dân nghiện net" yêu cầu được vào phòng VIP. Thấy khách lạ, nhân viên quản lý có phần dò xét, thế nhưng với bao thuốc lá được chuyền từ tay tôi sang tay một thanh niên khá trẻ chuyên ngồi “chầu” ở đây thì lời yêu cầu của tôi được chấp nhận ngay. Cũng có webcam, voice chat… nhưng phòng VIP là phòng tương đối kín, các máy được ngăn khá cách biệt với nhau.
![]() |
Khoe hàng trên mạng. |
Chat trong phòng VIP thực ra là chat sex. Webcam và voice chat ở đây hỗ trợ việc giới thiệu và tìm “hàng độc”. Vừa online vào chat-room của Vietfun với nick-name “anhcanem”, vị khách mới đã nhận ngay vài hình ảnh khá “mát” mời chào, những cô cave thường “mời chào phủ đầu” kiểu vậy. Trong khi đó, ở phòng VIP bên cạnh, dù không thấy hết chuyện gì xảy ra nhưng cũng nghe đủ các tiếng mời chào, ngả giá và âm thanh của “phòng kín”…, những cô gái phòng bên dùng voice chat tăng phần nào “hấp dẫn” của lời chào mời.
Theo như cách mà những tay chuyên chat sex ở phòng VIP chỉ vẽ, khỏi cần phải nhớ địa chỉ những website sex làm gì cho mệt, chỉ cần vào google, gõ từ khóa “chat sex” thì có cả hàng trăm nghìn trang từ Âu đến Á.
Một người bạn ở Mỹ cho hay, thực ra, đây là dịch vụ sex trên mạng với đầy đủ các thể loại, thành phần và giới tính. Chủ của các website ở nước ngoài tự tổ chức quay phim và để “tiếp thị”, họ tổ chức cho diễn viên vào vai những chatter khêu gợi để mời chào khách hàng bằng cách trình diễn ở chat-room.
Phòng VIP lên ngôi là vậy, bởi nó kín đáo, thoải mái. Nếu bình quân mỗi giờ truy cập ở Internet công cộng chừng 4.000 đồng thì ở phòng VIP là 10.000 đồng, số tiền bỏ ra không phải nhiều để trở thành VIP.
![]() |
Một cảnh trình diễn thân thể thường thấy trong các phòng VIP. |
Nhân viên quản lý ở điểm truy cập Internet công cộng trên đường Trần Quang Khải tiết lộ: “Khách VIP ngày càng đông, nếu như mình không làm phòng VIP thì coi như giữa chừng bỏ cuộc, dễ đóng cửa lắm!”. Làm phòng VIP không khó, chỉ cần ngăn vách kín đáo theo kiểu mỗi người một ô không nhìn thấy nhau, còn nhân viên quản lý chỉ xuất hiện khi khách yêu cầu… là được.
Tuy vậy, chỉ cần bước vào điểm truy cập Internet công cộng trên đường Trần Cửu Vân, quận Bình Thạnh, là sẽ có nhân viên phục vụ nhanh nhẩu: “Anh ngồi chỗ này cho kín, nếu thích “xem phim” (kèm theo cái nháy mắt!) thì gọi em nhé… nhé...”. Điều này cho thấy không ít các đại lý Internet công cộng đã bước vào thế chủ động hơn để lôi kéo người truy cập là người mới.
Ngoài ra, nhiều chủ đại lý Internet công cộng không chỉ vi phạm các điều khoản trong Quyết định 125/2004/QĐ-UB một cách công khai mà còn không cần biết đến điều kiện vệ sinh môi trường, phòng chống cháy nổ… ra sao. Họ chỉ cần biết đặt được càng nhiều máy, thu hút càng nhiều khách truy cập càng tốt.
Quản lý đã không theo kịp sự phát triển đến chóng mặt dẫn đến nhiều biến tướng của hoạt động kinh doanh Internet công cộng hiện nay.
Tại TP HCM, điểm truy cập Internet phát triển một cách nhanh chóng, từ khoảng 700 điểm năm 1997-1998 tăng lên 1.000 điểm năm 2000, hơn 1.500 điểm năm 2004 và hiện nay có khoảng hơn 2.100 điểm đang hoạt động. |