Hồ Tịnh Thủy
(Tôi làm thơ)
Những chiếc lá màu xanh
Dần chuyển sắc ngả vàng
Thu không anh đầy gió
Nắng lạc loài đi hoang.
Em đi giữa con đường
Mưa bay bay đầy lối
Ghế đá không người đợi
Còn vương mãi hương người.
Đôi bàn tay chơi vơi
Giữa khoảng trời nhung nhớ
Hẹn thề xưa khép lại
Chưa trao nhau một lời.
Mưa rơi đầy trên áo
Ướt nhòe bờ vai đêm
Sang thu trời trở lạnh
Thương anh một bóng hình.
Giữa đường đời mênh mông
Có bao giờ anh nhớ
Những đêm khuya hẹn hò
Có bao giờ anh nhớ
Những ngày ta bên nhau.
Thu này rồi thu sau
Nếu có ngày gặp lại
Một bàn tay cũng đủ
Dìu nhau vào tương lai
Một bàn tay cũng đủ
Trọn một đời không phai.
Vài nét về blogger:
Mặt hồ gợn sóng nhưng lòng thì lặng và sâu’ – Hồ Tịnh Thủy.
Thơ đã đăng: Nghe Huế thổn thức; Em về gom lại ngày xưa; Phương trời xa anh nhớ giữ niềm tin; Gửi lại môi thơm ngọt ngào phai dấu, Con đường nay vắng anh, Những nụ hôn không ngọt,Tết xưa và kho báu tuổi thơ, Những cảm xúc đan chéo, Ký ức mùa lũ, Cứ ghét tôi nếu bạn muốn, Bao nhiêu tuổi cho vừa 'cái gật đầu', Về làm chi cho tuổi thơ bớt tròn,Vị Tết xưa, 'Độc thân' thì đã sao,Nói chuyện với chính mình, Người mẹ giản dị, Ký ức bếp lửa hồng,Góp nhặt yêu thương, Thành công đến muộn, Hạ trong lòng Huế, Cảm ơn cuộc sống,Cha và con gái, Tôicó'người thầy trong mơ', Mưa và em.