Song Nhi
(Tôi làm thơ)
Cớ gì trời xanh bỗng dưng chuyển bão
Lời chia tay người nói là thật sao?
Có lẽ nào khi cánh diều bay cao
Vội quên ngay cánh đồng xanh màu cỏ?
Xoè bàn tay thả tình theo cơn gió
Người chẳng về, chờ đợi cũng bằng không
Tát thế nào để cạn nước dòng sông
Cho người trở lại một lần nơi xưa.
Trong trái tim, niềm đau hình như vừa
Tìm đến từ nơi xa xăm lạ lẫm
Cũng như khi mắt lệ nhoè ướt đẫm
Mới hiểu mình vẫn chưa hết nhớ mong.
Tình yêu trốn nơi nào giữa mênh mông
Tận thiên hà lung linh ngàn sao sáng
Hay ốc đảo của sa mạc cát trắng
Giật mình chỉ là thoáng giấc mơ qua.
Nên em tin thiên đường mãi rất xa
Và nơi đó cũng có ngày đông lạnh.
Vài nét về tác giả:
Tôi là một cô gái làm kinh doanh, sống xa quê hương Việt Nam từ nhỏ. Tôi viết cho những người thân, bạn bè yêu dấu trong tôi.
Thơ đã đăng: Điểm tựa một giấc mơ, Say nắng, Con đường màu xanh, Nhớ hay quên, Ngày nắng mới, Tình đã phai, Chiếc áo tình yêu, Bóng người xưa, Sống cho riêng em, Hợp đồng tình yêu,Quên, Ngày không anh, Gửi em, người yêu mới; Vì đó là em, Chuyện ba người, Góc phố đơn côi,Có thật anh yêu em,Lục bình trôi trên sông (2), Lục bình trôi trên sông (1),Ví dụ ta yêu nhau,Cho em,Thiên hà giá băng, Tình phiêu lãng, Người thứ ba,Yêu, có cần phải nói,Được không anh,Chị tôi,Gửi chị, người đến trước; Kẻ đến sau.