Như người ta yêu nhau, rồi chia tay nhau vì không thể chấp nhận được lỗi lầm, khuyết điểm của nhau hay vì một sự tính toán nào đó! Còn anh và em thì vì sao? Lẽ nào, mọi lời nói yêu thương ngọt ngào đến mức chân thành, mọi cử chỉ âu yếm anh dành cho em trước đây là vô nghĩa sao? Nhưng dù có thế nào đi nữa, dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa em vẫn muốn nói với anh rằng, em luôn thương và yêu anh trong lòng. Anh có lẽ sẽ là người đàn ông đầu tiên và duy nhất mà em thực sự yêu bằng cả con tim.
Thân gửi tới anh một bài thơ mà em rất thích và nó sẽ thay em nói lên nỗi lòng cùa người con gái đang yêu và cũng đang đau khổ vì tình yêu như em:
" Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sóng không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể
Ôi con sóng ngày xa
Và ngày sau cũng thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ
Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?
Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau
Con sóng dưói lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức
Dẫu xuôi về phương Bắc
Dẫu ngược về phương Nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh- một phương
Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở
Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa
Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ! "
M.H.