Tại sao anh lại xuất hiện trong cuộc sống của em, để rồi khi em bắt đầu yêu và nhớ anh thì anh lại đi đến nơi khác. Em biết là anh cũng yêu em nhưng vì do việc học mà anh phải chuyển truờng và xa em khi lời yêu chưa kịp trao.
Đến hôm nay thì cũng đã hơn một năm rồi mà em vẫn không quên đuợc anh. Những lúc anh ốm hay đi nhậu với bạn bè về say anh lại gọi điện cho em. Em đã rất lo cho anh nhưng em lại không ở bên cạnh để chăm sóc cho anh đuợc.
Chúng ta giờ vẫn giữ liên lạc với nhau nhưng tất nhiên là vẫn không thể yêu nhau đuợc, lí do mà chúng ta không đến được với nhau có lẽ chỉ có em và anh mới hiểu được. Kể ra thì cũng buồn cuời phải không anh, giờ thì anh bảo em đi làm rồi lấy chồng ở Hà Nội cũng được. Em thì nói khi nào anh cưới nhớ báo tin cho em để em còn chúc mừng.
Nhưng anh ạ, hơn 1 năm qua không lúc nào là em không nghĩ tới anh cả trong lúc vui cũng nhu lúc buồn. Những người khác họ đến với em nhưng em lại đưa anh ra để so sánh, có lẽ vì em đã quá yêu anh chăng? Vì quá yêu anh mà hơn 1 năm qua em đã không yêu ai, bạn bè bảo em là người vô cảm nhưng họ có biết đâu tình cảm em đã dành hết cho anh rồi. Có lẽ anh cũng vậy phải không vì anh vẫn chưa yêu ai mà, em cũng không hiểu tại sao chúng ta lại nhu vậy nữa. Phải chăng kiếp truớc chúng ta nợ gì nhau nên kiếp này chúng ta phải chịu như vậy.
Có nợ với nhau mà không được ở bên nhau để trả nợ thì buồn quá phải không a. Em chúc anh sẽ sớm tìm được cho mình nguời con gái mà anh yêu và họ cũng yêu anh nhu em đã từng yêu. Hãy nhớ ở một nơi phương trời xa có người con gái đã từng yêu anh rất nhiều và vẫn mãi nhớ về anh.
Chúc anh luôn hạnh phúc, may mắn trong cuộc sống và thành công trong sụ nghiệp.
đặng thu thuỷ