Em năm nay 27 tuổi, làm việc cho một công ty nước ngoài và đang theo học chương trình cao học. Em có mối tình dài sáu năm với một chàng trai nhỏ hơn em hai tuổi từ thời đại học. Hiện tại, chúng em đều đã công ăn việc làm ổn định. Gia đình hai bên cũng ủng hộ mối quan hệ của chúng em và đang mong đợi ngày tổ chức đám cưới (khoảng 6 tháng nữa vì đợi hết tang ba em). Thời gian yêu nhau khá dài, đủ để chúng em hiểu nhau đến từng nét mặt và lời nói. Nhìn chung, tình yêu của chúng em đằm thắm như kiểu một cặp vợ chồng già, rất hợp tính và hiếm khi gây gổ. Tuy nhiên, càng ngày chúng em càng có những vấn đề mà làm lớn ra thì lại không dám kết hôn.
Anh ấy là người của công việc, học giỏi, làm giỏi và kiếm tiền giỏi. Nhưng anh ấy khá khô khan, kiệm lời và lười biếng vun đắp tình yêu. Chính anh ấy đã thừa nhận như vậy. Em nhờ gì thì anh ấy thực hiện, không tự giác và cũng không lãng mạn. Mối quan tâm lớn nhất của anh ấy là công việc. Anh ấy sẵn sàng ở lại công ty làm việc tới 3 giờ sáng nhưng không muốn ngồi đợi em 15 phút ở quán cafe chờ em học xong.
Khoảng một năm trở lại đây, đã nhiều lần chúng em cãi nhau vì chuyện này. Em biết đàn ông chăm lo cho sự nghiệp là tốt nhưng anh ấy không cân bằng được thời gian giữa công việc và thời gian dành cho em. Hồi còn đi học thì lúc nào em cũng ghen tỵ với thời gian anh ấy dành cho việc học, còn bây giờ thì em ghen với thời gian anh ấy dành cho công việc. Chỉ cuối tuần, anh ấy chở em đi ăn uống, siêu thị, lòng vòng rồi về. Nhưng có khi mải làm việc mà ba tuần liền chúng em cũng không gặp nhau dù chỗ anh ấy ở cách nhà em chỉ 2-3 km.
Mỗi lần căng thẳng, chúng em đều nghĩ chia tay là giải pháp và anh ấy cũng đồng ý. Anh ấy thừa nhận là chúng em có nhiều điểm giống nhau về ăn uống, sở thích nhưng bất đồng lại khá lớn. Quan điểm về tình yêu, về sự lãng mạn, về thời điểm kết hôn, về con cái, về cuộc sống gia đình... khác nhau hoàn toàn. Có lần mẹ em hỏi anh ấy định khi nào kết hôn, anh ấy hứa hẹn là lúc em học xong (khoảng 6 tháng nữa). Nhưng sau đó, khi chỉ có hai đứa, anh ấy lại nói là cảm thấy sự nhàm chán vì hai đứa quen nhau quá lâu. Anh ấy không cảm nhận được sự yêu thương nên bây giờ nghĩ đến chuyện đám cưới anh ấy sợ. Ít nhất là 30-32 tuổi anh ấy mới muốn kết hôn. Anh ấy cũng sợ ràng buộc con cái. Bản thân anh ấy không thể thay đổi theo ý em muốn được, nếu em chịu được tính của anh ấy thì tiếp tục mối quan hệ này còn không thì thôi.
Em thực sự hụt hẫng khi nghe anh ấy thừa nhận điều đó. Em lớn tuổi hơn và tính em khá chu đáo nên em hoàn toàn chăm lo được cho anh ấy. Công việc của anh phải ăn ngoài nhiều nên hay bệnh này bệnh kia, em luôn sát cánh mỗi khi anh ấy đi khám. Rồi chăm lo từ quần áo, viên thuốc mỗi khi anh ấy đi công tác nước ngoài. Em thấy mình toàn tâm toàn ý lo cho anh ấy. Có lẽ vì thế mà anh ấy cứ luôn ỉ lại, chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng để em lo. Anh ấy chỉ mải mê công việc xã hội. Có lẽ đây cũng là lý do níu kéo mỗi khi tụi em đề nghị chia tay. Anh ấy nói có lẽ cả hai đều quá cầu toàn để muốn người yêu thay đổi theo cách của mình.
Hiện tại, chúng em đang căng thẳng và đã đề nghị chia tay đến lần thứ ba rồi. Anh ấy cũng không muốn níu kéo vì có lẽ anh ấy đã khá mệt mỏi với tình trạng nhàm chán này. Anh ấy chỉ lo là anh ấy sẽ mất thăng bằng trong giai đoạn đầu xa nhau thôi. Anh ấy còn nói là sau này anh ấy quen bạn gái khác sẽ quen nhỏ hơn 4-5 tuổi và không bao giờ về nhà bạn gái để không bị người lớn bắt cưới như bên nhà em.
Thực sự mà nói em cũng không biết nên vui hay buồn khi quyết định chia tay nữa. Sáu năm yêu nhau và hiểu nhau không phải là thời gian ngắn mà ai cũng vượt qua được thử thách của tình yêu. Trong khi gia đình hết lòng ủng hộ thì bản thân tụi em lại có vấn đề. Anh ấy không nỗ lực cứu vãn, còn em thì muốn buông xuôi. Chúng em cũng đã nỗ lực thay đổi suy nghĩ để phù hợp với nhau hơn nhưng được một thời gian thôi rồi đâu cũng lại vào đó. Thực sự mà nói, em có thể chịu đựng được cách sống như vậy (có lẽ phụ nữ quen chịu đựng) nhưng em sợ sau này có con cái mà anh ấy cứ kiểu như vậy, liệu em có mãi chấp nhận được không? Hay đến một lúc nào đó giọt nước tràn ly sẽ làm tan hoang mọi dồn nén của em trong suốt thời gian dài.
Xin hãy tư vấn giùm em. Liệu em nên tiếp tục tình yêu vô vọng này hay là em nên từ bỏ, tìm cho mình một tình yêu khác rồi tiến tới hôn nhân bởi tuổi của em cũng không còn nhỏ nữa. Nếu em tiếp tục thì liệu hôn nhân của em có bền vững không khi mà giữa chúng em luôn tồn tại những bất đồng? Câu chuyện khá dài, mong mọi người dành chút kiên nhẫn cho em bởi em đang bế tắc trước quyết định của cuộc đời.
PT
* Gửi tâm sự của bạn về changnang@ngoisao.vnexpress.net để được độc giả tư vấn, gỡ rối.