Cỏ Dại
(Tôi làm thơ)
Nếu như ngày mai thế giới này biến mất
Thì em, kẻ lãng du vẫn mang trong mình trái tim ấm nóng
Dành tặng riêng anh không chút ngập ngừng.
Ngày, mặc người ta tất tả cơm áo với gạo tiền
Em ngồi đây gửi vần thơ lên bầu trời lồng lộng
Như là... thiên đường này chỉ riêng có hai ta.
Bạn bè sẽ bảo em là con ngốc
Mộng mơ nhiều rồi có được chi đâu?
Sự dừng lại trong em biết đến bao giờ là hữu hạn?
Ảnh: Kevin Dinh. |
Vì chu kỳ vòng quay cứ đều đều tiếp nối những yêu thương
Và người ta cứ đi về với đôi điều trần tục
Quy đổi những ân tình bằng sự toan tính của thời gian.
Nếu như... anh chẳng thể nào quay đến bên em
Thì thế gian này cũng đã ban phát cho em những tháng ngày đủ ấm
Cất giữ bên lồng ngực trái
Một chút nồng nàn cả những dịu dàng mãi mãi
Làm niềm tin cho ngày mai... không đơn côi trong cuộc đời!
Vài nét về blogger:
Viết cho tháng 7 & những yêu thương cận kề... - Cỏ Dại.
Bài đã đăng: Có một mùa đông ở nơi xa; Chào tháng 12; Học cách im lặng; Tặng những tâm hồn đang chờ mong; Mắc nợ thơ ngây;Mênh mông nỗi nhớ; Viết cho tình bạn, Thu cảm, Viết cho chị, Yêu quá đời này,Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau,Này cafe, ta không thể thiếu mi, Em sẽ ở lại, Sao em chưa lấy chồng;Đông thêm áo, ngày thêm yêu; Viết cho lần gặp gỡ; Nói với anh điều nhớ nhung; Tháng 10 riêng cho anh;Một ngày bình yên như thế; Sài Gòn lạ quá phải không anh?; Trò chơi thuận ý, Có một chiều, Nỗi buồn sẽ qua.