Xuân Đào
Anh người em yêu thương khi em viết dòng chữ này để chia sẻ tâm trạng để xoa dịu sự nhớ thương, cũng chẳng biết lúc nào anh mới đọc được bức tâm thư này.
Anh à, khoảng thời gian chúng ta xa nhau cũng hơn hai năm qua, em vẫn hay nói không biết sẽ như thế nào nếu không có anh bên cạnh nếu anh đi xa, ai sẽ kêu em dậy mỗi sớm mai thức dậy, ai sẽ nhắc nhở em ăn uống khi đến bữa cơm, và em sẽ buồn lắm nếu không có ai nhắn tin kêu em đi ngủ khi kim đồng hồ chỉ vừa đến 10 giờ, và sẽ càng buồn hơn nếu không có ai để em dỗi hờn và đôi lúc nước mắt của em làm cho một người phải lo lắng không biết phải làm sau cho em cười trở lại.
Một ngày anh xa không một lời từ biệt chỉ gửi lại một dòng tin nhắn: "Anh phải đi hợp tác lao động, một thời gian dài em chờ anh nhé, nhất định phải chờ anh về nha...". Em chưa kịp hiểu ra vấn đề gì cả định gọi lại cho anh thì máy điện thoại cũng không liên lạc được, anh đi vội vàng, mùa xuân năm ấy nắng ấm vô cùng, hoa mai dường như rực vàng cả một góc xuân, thế nhưng em không hiểu tại sao trong lòng em lạnh ngắt và phải chăng không có anh bên cạnh nên bên em cũng chẳng có mùa xuân chăng?
Cuối cùng em cũng biết anh đi đâu và anh đang ở đâu, thì ra anh không thể gọi cho em là vậy, cuối cùng chúng mình đành phải liên lạc với nhau qua cách viết thư tay. Mà đã lâu rồi cũng hơn hai năm anh rất khi viết thư cho em, giữa cái xã hội phát triển như thế này chắc ít ai đâu biết ý nghĩa của một lá thư tay khi em và anh cùng viết và gửi những dòng tâm sự cho nhau.
Anh biết không, tối nào em cũng suy nghĩ rất nhiều về anh và em cũng cảm thấy buồn vô cùng, giữa hai chúng ta có lẽ gia đình là điều trở ngại lớn nhất và em cảm thấy tình yêu của anh dành cho em không đủ để cho em đủ tự tin vượt qua rào cản này và dường như em muốn buông tay anh để đến một nơi của riêng em.
Hãy hứa với em, nếu một ngày không có em bên cạnh anh cũng phải cố gắng sống thật tốt. Hãy mạnh mẽ hơn, đừng buồn anh nhé và đừng khóc vì em nữa, mãi mãi em vẫn mãi là người yêu của anh. Hãy làm lại cuộc đời anh nhé, em phải đi rồi anh hãy nhớ trái đất rất tròn, em sẽ không muốn găp anh nếu một ngày biển không còn màu xanh, gió ngừng thổi, hoa không nở nữa. Em biết những điều này sẽ không bao giờ xảy ra nhưng hãy tin rằng chúng ta sẽ có ngày trùng quang. Em sẽ chờ anh ở cuối con đường ấy, anh nhất định đến nhé.
Vài nét về blogger:
Đừng làm điều bạn không thích cho người khác.
Bài đã đăng: Mùa xuân không anh, The voice không tôn trọng khán giả, Gửi anh, người em yêu, Tình yêu.