Green Gin
Rốt cục là 3 ngày qua, số cuộc điện thoại gọi vì công việc nhiều hơn rất nhiều với cuộc điện thoại hỏi thăm.
Tin nhắn thì cũng có của chừng ấy người mà tôi biết chắc sẽ nhận được.
Phonebook của tôi có hơn 1000 số, 1/10 chỗ đó cũng là giao hữu thân tình chứ đùa đâu, chưa kể người ta cũng cậy nhờ mình ít nhiều.
Thấy mình thảm hại kinh khủng. Chắc tôi chỉ nên là con người của công việc và là người-để-có-thể-nhờ-vả.
Ừ, đã chết đâu, chết rồi xem có bao nhiêu người đến đưa tang mình, mới biết mình sống là người như thế nào chứ, phải không?
Ai cũng bận mà, và đôi khi mình cũng vô tâm khi ai đó muốn nghe lời hỏi thăm của mình đấy thôi?
Nghe cái bài gì mà: "Nếu có yêu tôi hãy yêu tôi lúc chưa qua đời" mà bật cười, và nghiệm ra chắc chắn điều này.
- Không ai quan tâm, thương yêu, lo lắng cho mình nhiều như cha mẹ mình, người thân của mình. Cái này chắc thành điều hiển nhiên quá.
- Có ai đó nói thương mình (tạm xếp vị trí thứ 2, thứ 3 đi) cũng còn lâu mới thương được bằng một phần cha mẹ mình thương mình (vậy mà thực tế lại có quá nhiều người sẵn lòng làm đau lòng cha mẹ vì cái đứa nó nói thương mình, quả là bó tay).
- Bạn bè gặp nhau là duyên, không nên đặt kỳ vọng quá nhiều kẻo rồi thất vọng, bởi ta có làm điều tốt nhất cho bạn từ phía ta thì cái ta nhận được thường không được quá nửa kỳ vọng, dẫu chỉ là về mặt tinh thần.
Nên sẽ có hai hướng giải quyết: hoặc là giảm kỳ vọng xuống, hoặc là giảm sự tử tế vốn có của ta xuống. Cách một xem chừng dễ hơn, nhưng vì thế, ta sẽ chết trong ta tự thủa nào...
Việc sẽ làm trong thời gian tới:
- chăm sóc mình chu đáo hơn: uống nhiều nước, ăn nhiều rau xanh, ngủ đủ.
- dẫu bận thế nào thì cũng về ăn tối với bố mẹ.
- gọi điện thoại và đi thăm họ hàng nhiều hơn.
- học cách say "no".
- sống nhạt và vô tâm hơn để khỏi cảm thấy đau nữa.
- đừng cố gắng vớt vát hay cứu giúp những cái thuộc về "bản tính khó dời".
etc, nghĩ ra sẽ viết tiếp...
vậy đi ha.
Vài nét về blogger:
"Chuối xanh rất ương, trán bướng, mặt gian ác hơn mèo béo Garfield" - đấy là người ta bảo thế: ">
"Có mới nới cũ, nhảm nhí và chóng quên" - tớ bảo thế :))
Đàn bà, nồng nàn và dại khờ vừa đủ :-"