Song Nhi
(Tôi làm thơ)
Nào riêng tại ai khi duyên dở dang
Bởi hai ta quen rồi thói mặc cả
Cân lỗ̃i lầm bằng tự ái nghiệt ngã
Mặc trái tim cứ trầy xước nhói đau.
Mình chưa từng biết cách yêu thương nhau
Là học cho đi thay vì chỉ nhận
Anh nhiều bất cần, em lắm hờn giận
Vô tâm ta thiêu hủy mối tình xanh.
Một chiều gió ngược trở mùa đông lạnh
Kỷ niệm tìm về nhức nhối khôn nguôi
Nơi góc phố ta luyến lưu nhặt nhạnh
Ký ức ấm nồng trong nỗi đơn côi.
Khi hiểu ra thì tình đã nhẹ trôi
Tận cuối trời theo những làn mây trắng
Tình là mật ngọt chẳng phải vị đắng
Tại mình không biết níu giữ mà thôi.
Vài nét về tác giả:
Tôi là một cô gái làm kinh doanh, sống xa quê hương Việt Nam từ nhỏ. Tôi viết cho những người thân, bạn bè yêu dấu trong tôi - Song Nhi.
Thơ đã đăng: Mỳ trường thọ; Theo em, anh nhé!; Đến sau một người; Bắt đền người dưng; Trái tim Meggie; Giả vờ thôi; Thêm một lần yêu thương; Đường xưa; Đơn giản thế thôi; Phố cũ; Sau lần mình chia tay;Tình ca của gió, Tình khúc tháng tư,Người tình trong bóng đêm (2),Người tình trong bóng đêm, Điều ước Valentine, Chia tay để bình yên,Đón xuân, Tình ca mùa xuân (2), Tình ca mùa xuân,Điểm tựa một giấc mơ,Say nắng,Con đường màu xanh,Nhớ hay quên,Ngày nắng mới, Tình đã phai,Chiếc áo tình yêu, Bóng người xưa,Sống cho riêng em,Hợp đồng tình yêu,Quên,Ngày không anh,Gửi em, người yêu mới;Vì đó là em,Chuyện ba người,Góc phố đơn côi,Có thật anh yêu em,Lục bình trôi trên sông (2), Lục bình trôi trên sông(1),Ví dụ ta yêu nhau,Cho em,Thiên hà giá băng, Tình phiêu lãng,Người thứ ba,Yêu, có cần phải nói,Được không anh,Chị tôi,Gửi chị, người đến trước;Kẻ đến sau.