Tấm ảnh này được đăng trên tờ Chosun, với các cô dâu Việt hoàn toàn không được che mặt. |
Độc giả HQ, trong đó có du học sinh VN, đã phản ứng gay gắt với thái độ vô cảm của phóng viên cũng như những bức ảnh không che mặt kèm theo không đảm bảo quyền chân dung của các phụ nữ VN mà rất có khả năng sẽ trở thành cô dâu Hàn và sinh sống tại HQ.
Theo Cục Thống kê HQ, chỉ trong vòng 5 năm, tỷ lệ kết hôn với người nước ngoài của HQ tăng lên ba lần, trong đó tỷ lệ lấy vợ VN lên đến 43 lần, năm 2001 là 134 người, đến năm 2005 là 5.822 người. Con số này chiếm 1/5 tổng số người HQ kết hôn với người nước ngoài, đứng thứ hai sau Trung Quốc (18.527 người).
Nhưng hầu hết phụ nữ Trung Quốc này có gốc là người Hàn. Như vậy, chiếm số lượng nhiều nhất trong tổng số người nước ngoài mà đàn ông HQ kết hôn là phụ nữ VN. Người ta hay cho rằng lý do chủ yếu mà đàn ông HQ thích lấy vợ VN chính là vì họ “dễ vâng lời và phục tùng” và “vì sự tương đồng về dung mạo nên khi sinh con sẽ không khác gì lắm với người HQ”.
Hiện nay ở HQ, trên bất kỳ nhật báo nào cũng dễ dàng tìm thấy những lời quảng cáo như: “Cô dâu VN đã sẵn sàng, chỉ cần có ý định (của bạn)”, “Người già, người muốn tái hôn, người đã có con, người khuyết tật đều có thể lấy trinh nữ VN xinh đẹp”. Những quảng cáo này còn liệt kê chi tiết về ưu điểm của con gái VN là: “xuất giá tòng phu”, “tôn trọng người già, thờ cúng tổ tiên đến bốn đời”, “dáng người đẹp nhất trên thế giới”, “giữ gìn trinh tiết và chung thủy với chồng”, “khác với phụ nữ Trung Quốc và Philippines, phụ nữ VN có mùi cơ thể dễ chịu”, “vì đàn ông VN lười biếng nên ở nông thôn đi đâu cũng chỉ thấy phụ nữ làm việc, do vậy phụ nữ VN rất siêng năng, cần cù, không sợ lao động nặng nề ở vùng nông thôn HQ”... Thậm chí người ta còn thấy lan tràn khắp nơi những biểu ngữ, apphich, poster, băngrôn, tờ rơi... kêu gọi kết hôn phụ nữ VN với lời lẽ mang tính sỉ nhục nặng nề hơn: “sống thử sáu tháng, không bằng lòng thì đổi đi”, “giữ nhà tốt”, “(phụ nữ) VN không bao giờ chạy trốn”...
Theo luận án thạc sĩ (khoa quan hệ quốc tế ĐH Quốc gia Seoul) của Hà Minh Thành với đề tài: Nghiên cứu về vấn đề kết hôn với người nước ngoài giữa VN và HQ thì lý do chính phụ nữ VN lấy chồng HQ là bởi “Korean dream” (giấc mơ HQ), “lý do kinh tế” và “tác động của trào lưu văn hóa HQ”... Cũng theo luận án, giữa vợ Việt và chồng Hàn, trường hợp chênh lệch hơn 10 tuổi chiếm đa số (85%), trong đó chênh lệch hơn 20 tuổi chiếm 15%, bất mãn lớn nhất đối với chồng Hàn là vấn đề bạo lực (35%).
Hiện nay, các cuộc hôn nhân này chủ yếu được thực hiện thông qua công ty môi giới hôn nhân, tổ chức tôn giáo hoặc thông qua trung gian cá nhân. Xu thế đàn ông HQ già lấy vợ VN trẻ (trên dưới 20 tuổi) ngày càng tăng lên, theo đó hàng loạt vấn đề xã hội đã nảy sinh: cưỡng ép con dâu phải theo lối sống nhà chồng, sự căng thẳng bởi bất đồng ngôn ngữ, đối xử như vật sở hữu, xem vợ như người phục vụ, người giúp việc không lương, bạo hành tình dục...
Hầu hết phụ nữ VN sang HQ đều gặp phải những khó khăn không chỉ về mặt kinh tế mà còn về mặt xã hội như bị kết hôn giả hay những cái nhìn phiến diện về gái mại dâm... Thậm chí gần đây, trong hợp đồng hôn nhân cũng có trường hợp ghi rõ các điều khoản đòi cha mẹ bồi thường khi cô dâu bỏ trốn.
Trên thực tế có trường hợp một người đàn ông HQ 45 tuổi lấy vợ VN 19 tuổi, sau đó đã ly dị với lý do “vợ dậy muộn, không lo bữa sáng cho con trai đang học cấp III”, và gửi đơn khiếu nại đến Viện Bảo hộ người tiêu dùng để đòi lại những chi phí thủ tục kết hôn.
“100% thanh toán sau” như một lời quảng cáo sản phẩm chính là “slogan” của các công ty môi giới hôn nhân giữa đàn ông HQ và phụ nữ VN. Hầu hết công ty môi giới hôn nhân đều tự đề cao chất lượng “món hàng” và dịch vụ hậu mãi của mình: “Tuyển chọn khắt khe các tiêu chuẩn của cô dâu về sức khỏe và phẩm hạnh”, “Chỉ thanh toán sau khi đám cưới xong và trở về HQ”, “Trong trường hợp ly dị mà lỗi thuộc về cô dâu thì công ty sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm và bảo đảm tái hôn miễn phí”...
Nếu như phim truyền hình HQ đang là một “cơn sốt” ở VN thì con gái VN đang trở thành “mốt” cho giới đàn ông HQ, đặc biệt là ở vùng nông thôn.
Và nhật báo Chosun vừa chứng tỏ điều đó khi bình thản kể lại một câu chuyện bất thường mà như là bình thường...
Tác giả đã trực tiếp đến thăm văn phòng Công ty môi giới hôn nhân Cyclo tại TP HCM và viết phóng sự về các cuộc hôn nhân. Với một giọng văn lạnh lùng và vô cảm, tác giả bài báo miêu tả quá trình kết hôn giữa chú rể HQ và cô dâu VN như trong thời chiến: từ việc chọn một cô trong 150 cô gái “có mơ ước thoát khỏi cảnh đói nghèo” đến gặp mặt cô dâu, chào hỏi cha mẹ vợ, kiểm tra AIDS, đám cưới, chụp hình ngoại cảnh... tất cả chỉ diễn ra trong hai ngày! (KU SU JEONG) “...Trên bàn tiếp khách làm bằng tre, một người đàn ông Hàn Quốc (HQ) đang ngồi. 11 phụ nữ VN đang hồi hộp với ước mơ thoát khỏi cái nghèo. Người đàn ông HQ nhìn lướt qua một lượt khuôn mặt những cô gái đang ngồi xếp chân sang một bên. Sau 20 phút, ông ta quyết định thôi không chọn nữa và nói: “Ôi, thật ngại quá, không biết chọn ai bây giờ!”. Đó là ông Kim Chang Ho (tên giả), 35 tuổi, không nghề nghiệp, ở Incheon, có mẹ đang điều hành một quán ăn. Trước khi xem mắt trực tiếp 11 cô gái này, ông Kim đã xem qua ảnh của họ. Ông chuyển sang phòng bên cạnh, mở đĩa CD có thời gian một tiếng rưỡi, thời gian ghi hình là tháng 4. Trên màn hình lần lượt xuất hiện 150 cô gái có mã số. Ống kính quay từ khuôn mặt rồi đến toàn thân. Chỉ được 20 phút, ông lại bỏ cuộc. Có vẻ như ông đã chọn được hai trong số 11 cô gái lúc nãy. Cô Sen là một trong hai người đó. Ông Kim hỏi Sen và một cô gái khác trạc 20 tuổi, có thân hình mảnh mai, rằng: “Tôi đang thất nghiệp nhưng sẽ xin việc làm. Mẹ tôi đã có tuổi và bà đang kinh doanh một cửa hàng thức ăn nhỏ. Có nuôi mẹ tôi được không?”. Cả hai cô gái đều gật đầu. Cái trầm lặng cho cuộc nói chuyện giữa những người xa lạ với nhau càng trở nên dài hơn. Quê Sen là một vùng nông thôn nghèo khó, cách TP HCM bốn giờ xe chạy. Từ một năm trước cô đã có ước mơ lấy chồng nước ngoài. Cô muốn thoát khỏi cảnh nghèo. Cô nói: “Con gái của dì em ba năm trước lấy chồng Đài Loan, nhờ đó mà đã xây được nhà tường”. Cô cũng đang mơ “giấc mơ HQ” như thế. Cách đây mười hôm, Sen đăng ký với văn phòng môi giới hôn nhân và đã qua một cuộc phỏng vấn nhưng không được chọn. Vứt bỏ điếu thuốc, sau một hồi chần chừ, ông Kim cũng chọn Sen: “Mẹ tôi dặn đi dặn lại là chọn cô nào có tướng tá to lớn để mai mốt còn phục vụ cơm nước cho bà”. Hai người thành đôi và lập tức đến bệnh viện để xét nghiệm HIV... (TP HCM, nhà báo Che Sung Woo” Châu An trích dịch) |
(Theo Tuổi Trẻ)