Cỏ Dại
(Tôi làm thơ)
Hãy cho em màu xanh giữa ngàn tia hy vọng
Thêm sắc vàng gọi đời chút bình an
Chấm đỏ xinh chói chang vùng kỷ niệm
Hồng ngọt ngào tự tình khẽ miên man
Thêm cánh tím buồn riêng cho hai người!
Những câu chuyện ngày hôm em qua chưa kể
Chừng như là hồi ức lung linh
Là xanh-đỏ-tím-vàng, lẫn vui buồn trong em đó
Là lúc nguời hỏi đuờng phố dài sao đôi chân này chẳng mỏi
Lang thang qua bao miền còn mải miết điều chi?
Có đôi khi tiếng cười em tuơi vui như trẻ nhỏ
Chừng quay đi ngăn giọt lệ đừng rơi
Ngày mẹ cho đôi mắt lạc quan hồn nhiên với đời
Nhìn cuộc sống như gói quà chưa mở
Vậy mà có khi giả vờ em không nhớ
Guợng giọng cuời nghe trĩu nặng niềm đau
Có những buổi chiều em giặt áo úa nhàu
Tẩy xóa muộn sầu giữ bình yên ở lại
Chừng như giọt xúc cảm cuối cùng
Rơi rớt trên lưng chừng khắc khoải
Khi đó, nguời đừng lo lắng ủi an vì em biết đợi chờ
Biết yên lòng chốc nữa tình sẽ tới
Có bao giờ... em cô độc quá lâu?
Cho em hỏi nguời có yêu từng giọt nắng?
Thơm giòn trên vạt tóc lúc người cầm luợc chảy rối cho em
Có nâng niu thịt da bỏng rát mùi nắng cháy
Ngày về quê...
Có tung tăng thỏa thích con đuờng tháng năm mùa vụ chín
Xanh ngát cánh đồng hai đứa rủ nhau ngủ triền đê.
Đừng đi nhé nơi đây vấn vuơng hương cỏ lạ
Men lối vui leo hết dốc trần gian
Mai lỡ xa, xin cuộc tình quá vãng
Giữ chút nồng nàn rồi... nhạt phai với thời gian.
Vài nét về tác giả:
Tặng YT và những tâm hồn lãng mạn - Cỏ Dại.
Bài đã đăng: Có một mùa đông ở nơi xa; Chào tháng 12; Học cách im lặng; Tặng những tâm hồn đang chờ mong; Mắc nợ thơ ngây;Mênh mông nỗi nhớ; Viết cho tình bạn, Thu cảm, Viết cho chị, Yêu quá đời này,Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau,Này cafe, ta không thể thiếu mi, Em sẽ ở lại, Sao em chưa lấy chồng;Đông thêm áo, ngày thêm yêu; Viết cho lần gặp gỡ; Nói với anh điều nhớ nhung; Tháng 10 riêng cho anh;Một ngày bình yên như thế; Sài Gòn lạ quá phải không anh?; Trò chơi thuận ý, Có một chiều, Tự khúc tháng năm, Cạn, Lãng đãng Đà Lạt, Học cách yêu thương.