Thời gian yêu nhau 4 năm cũng không đủ cho em hiểu hết về anh, đối với em anh lúc nào cũng như một câu chuyện huyền bí và cái tính trầm tĩnh, ít nói của anh càng làm cho em tò mò về anh hơn. Anh ngày đó thật hiền và ngốc nghếch, còn em thì nghịch ngợm quá đỗi khiến cho ai cũng phải sợ rằng lớn lên em sẽ thành "một đứa con trai" mất thôi. Nhưng em yêu anh và điều đó đã biến em thành một đứa con gái thực sự.
Chúng mình ở cùng một làng quê, quê mình lại không nghèo như những làng quê khác nên thời gian chúng ta bên nhau cũng thật nhiều, tuy nhiên chúng ta bên nhau chỉ trong thời gian lén lút thôi anh nhỉ vì chúng ta còn bé mà, ngày đó hai đứa cùng học cấp 3 vui thật đấy, em chỉ sợ đi chơi chúng mình sẽ gặp bố em vì ông rất nghiêm mà. Anh hơn em đến 4 tuổi nhưng chúng mình lại học gần bằng nhau vì anh đi học muộn nên mỗi ngày đến trường chúng ta đều cùng nhau đi cùng nhau về.
Em nhớ có ngày trời mưa thật to hai đứa đi xe đạp đi học bị ướt hết nhưng mà nô đùa thì thật vui. Nhưng những ngày đó thì đã xa thật rồi phải không anh?. Anh quyết định không thi đại học mà lại đi làm sớm. Em phải xa anh, thời gian đó thật là dài và buồn bã em đã viết cho anh hàng ngàn bức thư, viết hết nỗi nhớ của mình vào cuốn nhật ký nhỏ bé ấy...nhưng anh vẫn không thể biết được hết nỗi nhớ của em vì bên anh lúc này đã có một người con gái thật đẹp rồi đúng không anh.
Chuyện này tại sao giờ đây em mới được biết hả anh, anh lừa dối em từ những ngày đầu tiên đi xa ấy, thế mà em ở nhà ngày ngày trông ngóng anh trở về, ngày ngày mong thư của anh và tin tưởng anh thật nhiều.
Những lời anh viết trong thư anh nói anh nhớ em, anh yêu em thật nồng nàn mà tại sao bây giờ em lại nghe đau nhói trong tim, bởi vì anh đã phản bộ em một cách trắng trợn, em đã thất vọng vì anh thật nhiều. Anh trở về vẫn như ngày xưa không có gì thay đổi, vẫn nồng nàn, vẫn yêu em tha thiết, tưởng như không có chuyện gì xảy ra. Em được nghe anh kể rất nhiều người con gái đó, anh nói người đó cũng rất xinh xắn, rất hiền và yêu anh vô cùng.
Em đôi chút nghi ngờ đã hỏi anh: "Còn anh thì sao"?. Anh đã trả lời em rằng: "Anh chỉ yêu mình em và coi người đó như em gái của mình", em đã tin anh ngay lập tức nhưng thật buồn vì đến giờ phút này chúng ta đã chia tay nhau và em thì mới nhận ra rằng anh đã phản bội em từ những ngày xưa. Thế mà cái ngày em nói chia tay với anh em đã rất dằn vặt vì em nghĩ chuyện chúng ta chia tay là do em tất cả, chỉ đến khi nghe anh nói qua điện thoại "Anh đã có người yêu rồi, người đó là Nguyệt, em có còn nhớ Nguyệt không" lúc đó tim em mới vỡ vụn mới nhận ra mình đã đặt niềm tin vào nơi không đáng tin tưởng, nhưng em chỉ ước sao mình không biết chuyện này để không phải thất vọng vì anh nhiều như vậy và cũng không mất niềm tin vào tình yêu như bây giờ.
Mong sao Nguyệt chính là điểm dừng của anh, là tình yêu đích thực của cuộc đời anh và anh đừng lừa dối Nguyệt một lần nữa...được không anh?, đó là mong muốn cuối cùng của em khi chúng ta vẫn còn chút tình xưa nghĩa cũ với nhau anh nhé.
Anh Thảo