Thời gian đó thật đẹp nhưng đến giờ em lại ước, ước gì mình không quen anh khi đó. Em khi đó thật vô tư, lạc quan. Em luôn tin cuộc sống sẽ tốt đẹp nếu mọi người luôn vui vẻ và đối xử tốt với nhau. Để rồi khi gặp anh, mọi thứ diễn ra thật nhanh, anh luôn ở bên em trong thời gian đó và rồi anh cũng rời xa em thật nhanh như khi anh đến.
Cho đến tận bây giờ em vẫn không biết lý do vì sao anh chọn quay trở lại với người đó chứ không phải là em. Những gì đã qua thì sẽ mãi không trở lại cũng giống như anh mãi không trở lại với em.
Anh đã có 1 gia đình như anh mong muốn, có 1 đứa nhỏ đáng yêu mà anh chờ mong. Em hy vọng anh sẽ tìm thấy hạnh phúc cho mình. Còn em, em đã biết thế nào là cuộc sống, thế nào là sự dối trá trong tình yêu. Em đã lớn khôn hơn nhiều và em biết mình còn có thể làm rất nhiều điều cho dù không có anh.
Cuộc sống rất công bằng, em tin chỉ cần mình sống thật với bản thân thì cho dù có chuyện gì xảy ra cũng không có gì phải hối tiếc. Dù thế nào thì cũng cám ơn anh đã dạy cho em biết nhiều điều, cũng đã mang đến cho em 1 người bạn mà em không nghĩ là mình có thể kết bạn cho đến tận bây giờ.
Hạnh phúc là gì? Anh từng hỏi em vậy. Và cho đến bây giờ em vẫn nghĩ con người sẽ tìm thấy hạnh phúc khi biết hài lòng với những gì đang có và không ngừng cố gắng, không ngừng tin tưởng vào những gì tốt đẹp.
Và cuối cùng hy vọng mọi chuyện tốt lành, mọi điều tốt đẹp sẽ đến với anh, với em và tất cả mọi người xung quanh chúng ta.
Yến Nhi