Chúng tôi chỉ có thể thương yêu như thế này và giữ mãi tình cảm đó trong lòng chứ không thể nào chúng tôi được đến với nhau bởi vì tôi là người đến sau và tôi không được diễm phúc cùng anh ấy trong một mái ấm gia đình.
Mỗi ngày trôi qua tôi đều nhớ anh đến đau lòng. Những khi ấy thì nước mắt tôi lại rơi nhưng tôi phải nín chịu để không cho những người xung quanh biết nỗi đau ấy.
Tôi nghĩ anh cũng chẳng vui sướng gì khi tôi đau như vậy, tôi đau một chứ có khi anh đau còn hơn tôi nữa bởi vì tình yêu với anh là tình yêu đầu tiên thì nỗi đau đó quá lớn là đúng và tôi chẳng trách anh hay có sự giận hờn trong lòng. Chắc có lẽ tình yêu thương hay dung thứ mọi sự, nín chịu mọi sự nên trong lòng tôi vẫn còn có anh........
Tôi là người đứng bên lề hạnh phúc của anh và người ấy nhưng trong lòng tôi vẫn tôn trọng anh như từ lúc ban đầu. Dẫu cho thời gian sau này hai năm, ba năm hay lâu hơn nữa tôi có đến với người khác thì tình cảm và sự liên lạc của chúng tôi không thay đổi anh là anh và mãi mãi là như vậy.
Không thể cùng anh sánh vai chung bước trên đường đời còn lại nhưng tôi luôn nguyện cầu cho cuộc sống của anh và cho hạnh phúc gia đình anh. Chúng tôi có nhiều điểm giống nhau và hợp nhau nhưng chúng tôi không phải là một đôi uyên ương mà chúng tôi một đôi tri kỷ. Để từ đây về sau chúng tôi có những chia sẻ, tâm tình với nhau những chuyện buồn vui mà chúng tôi đã gặp trong cuộc sống.
Anh đã đặt cho tôi một nickname rất ư là dễ thương còn tôi gọi lại anh cũng bằng một nickname nhưng rất là khó thương như thế mà anh vẫn bằng lòng vui vẻ đón nhận. Chắc hẳn chúng tôi không bao giờ quên hai nickname đặc biệt này. Tôi chỉ ước mong anh được hạnh phúc và luôn bình an, như thế cũng là niềm an ủi cho tôi rồi.
Mong anh luôn trân trọng những gì mình có trong tay nếu như anh đánh mất đến khi anh muốn tìm lại thì chẳng có thể được.
Cầu chúc cho anh tròn hạnh phúc.
Mang Cau