Tôi là một người đồng tính nam, 26 tuổi. Ngoại trừ xu hướng giới tính thì tôi là một thanh niên không có gì khác biệt: có một công việc văn phòng với thu nhập tạm ổn ở tỉnh lẻ, gia đình nề nếp với một chị gái đã có chồng, mối quan hệ xã hội của tôi không rộng nhưng đều được bạn bè, đồng nghiệp quý mến. Tôi đã suy tính rất nhiều cho tương lai của mình nhưng đến giờ vẫn chỉ đi tới bế tắc.
Tôi đang yêu một người giống như mình ở cách nhà hơn 20 km. Anh 32 tuổi, làm giáo viên một trường cấp hai ở huyện, ngoài ra còn kinh doanh bên ngoài. Anh ở quê, bố mẹ thuần nông, có một em trai đã có vợ và một đứa con trai nhỏ. Quen nhau được một năm, tuy hai đứa không khá giả gì nhưng luôn dành những điều tốt nhất cho nhau mà không cần toan tính.

Ảnh minh họa.
Chúng tôi đều coi gia đình của đối phương như gia đình mình. Hàng tuần, dù bận đến mấy chúng tôi cũng có thời gian gặp nhau, đơn giản chỉ là đi siêu thị, đi Hà Nội chơi hoặc là ở nhà anh nấu nướng. Tình cảm của tôi và anh cứ bình dị như vậy nhưng cả hai luôn thấy quý trọng. Bản thân tôi, từ trước khi quen anh đã xác định sẽ không lập gia đình. Chị gái tôi đã biết chuyện từ lâu nhưng không phản đối cũng không ủng hộ, chắc chị cũng không biết phải làm như thế nào. Bố mẹ tôi có lẽ cũng đã đoán ra qua sự thật nhưng còn né tránh chưa đề cập tới. Bạn bè một số người thân thiết cũng được biết về chúng tôi. Nói vậy để mọi người hiểu tôi mong muốn sẽ nói ra mình là gay và được bố mẹ chấp nhận cho mối quan hệ của hai đứa. Về phần anh, từ khi mới quen, anh đã nói sau này chúng tôi phải lấy vợ để có đứa con cho ông bà, rồi lén lút yêu nhau hoặc ly dị nếu bị phát hiện, miễn sao phải làm tròn trách nhiệm với gia đình, họ hàng và không bị hàng xóm chê cười.
Gần đây, tôi có nghe nói lại là anh đang bị áp lực về chuyện lấy vợ. Mẹ luôn tìm người để giới thiệu cho anh, ở trường cũng có người thích anh nhưng anh không có cảm giác gì với phụ nữ. Thậm chí mẹ anh còn nói chuyện với tôi, nhờ tôi khuyên anh nên lập gia đình vì cũng đứng tuổi rồi. Có lần đi chơi, anh nói rằng dù có chuyện gì xảy ra cũng chỉ yêu mình tôi. Đêm qua hai đứa nói chuyện về tương lai, anh lại dẫn chứng ra bao trường hợp là gay lấy vợ sinh con bình thường, trong khi vẫn có thể yêu một người khác trong bóng tối. Anh khuyên tôi để cả hai sau này cùng cố gắng lấy vợ, có con rồi sẽ ràng buộc được người vợ, hoặc nếu phải ly dị thì xã hội bây giờ họ cũng dễ lấy chồng khác. Tôi không đồng tình với suy nghĩ đó vì từng đọc nhiều về những người vợ không có tình yêu của chồng hoặc chồng là gay, thật bi kịch. Tôi không đang tâm phá hoại cuộc đời của một người con gái vô tội, ảnh hưởng tới gia đình của người ta. Chưa kể, khi chung sống với phụ nữ, làm sao tôi có thể che giấu sự vô cảm của mình? Tôi nghĩ anh cũng vậy, không thể nào có tình yêu và ham muốn ở phụ nữ. Vấn đề là anh luôn nghĩ hai đứa chỉ cần cố gắng là sẽ làm được, rồi mọi chuyện sẽ ổn và được quay về bên nhau. Anh chỉ không yên tâm về tôi, thương tôi sẽ không chịu được nếu anh có vợ.
Hiện tại tôi rất bế tắc, đang nghĩ tới chuyện thú nhận với các dì và bác của mình (những người gần gũi như mẹ tôi) để thử xem phản ứng của các bác sẽ như thế nào và xin lời khuyên. Cả gia đình, họ hàng trước giờ coi em là một người con mẫu mực vì chỉ biết công việc và luôn chu đáo trong gia đình, tôi không biết chuyện này lộ ra sẽ gây ra điều gì nữa. Bố mẹ nuôi tôi vất vả từ nhỏ, tôi rất thương hai người nhưng nhắm mắt kết hôn với một người con gái đến khi sự thật phơi bày gia đình tôi sẽ chịu điều tiếng và sự khinh bỉ của xã hội hơn nữa. Chúng tôi lại không thể đi xa được vì bố mẹ đều đã già, nhà lại ít con.
Chia tay anh thì tôi không thể vì hai đứa đã quá sâu đậm, anh lại là người hoàn toàn phù hợp với tôi về mọi thứ, đặc biệt là sự quan tâm bình dị từ anh. Thời sinh viên, tôi từng yêu hai người, họ hơn anh nhiều thứ nhưng cái họ không có là sự chân thành và chung thủy, thứ mà trong giới này rất khó kiếm được. Ở anh, tôi luôn thấy yên tâm tuyệt đối và hạnh phúc vì những gì mình đang có. Tôi không than thân trách phận mình sinh ra đã là gay, luôn nghĩ rằng ngoài kia còn nhiều người kém may mắn hơn mình. Tôi muốn được sống hết mình chứ không phải lẩn tránh chính bản thân chỉ vì suy nghĩ và cách nhìn của những người xung quanh. Mọi người hãy cho tôi lời khuyên cho hoàn cảnh hiện tại, tôi cần làm gì để bảo vệ tình yêu của mình? Tôi có nên chấp nhận để anh đi lấy vợ như gia đình anh mong muốn?
Tuấn
* Gửi tâm sự của bạn tới địa chỉ email changnang@ngoisao.vnexpress.net để được độc giả chia sẻ, gỡ rối. Lưu ý bài viết bằng tiếng Việt có dấu