Ngày 14/8, ông Bùi Vui Khoa (75 tuổi, quận 12, TP HCM), kể sáng 6/6 ông đến cấp cứu tại Trung tâm Y tế (TTYT) quận 12 vì đau bụng dữ dội. Sau khi siêu âm, bác sĩ (BS) bảo ông bị rối loạn tiêu hóa và cho chích hai mũi thuốc.
10h ông được đưa lên phòng điều trị và bác sĩ cho uống thuốc giảm đau, nhưng những cơn đau bụng vẫn không giảm. 15h ông được đưa xuống phòng cấp cứu và cho siêu âm lần hai. Bác sĩ nói ông bị sưng ruột và cho chích thêm hai mũi thuốc. Vẫn không giảm. Người nhà xin chuyển viện. Bác sĩ không cho. Ông chịu đau đớn đến khoảng 21-22h bác sĩ mới đồng ý cho chuyển viện. Gia đình ông phải trả tiền xe cấp cứu chuyển viện 165.000 đồng. Khi đến bệnh viện (BV) Nhân dân 115, bác sĩ siêu âm xác định ruột thừa của ông đã vỡ và đưa vào mổ cấp cứu.
Ngày 20/8, chị Huỳnh Bửu Nghi gửi đơn khiếu nại cho biết, cậu của chị là ông Huỳnh Đệ (51 tuổi, quận 11, TP HCM) vào bệnh viện TV cấp cứu lúc 8h vì đau bụng dữ dội. Bác sĩ chẩn đoán “theo dõi thủng tạng rỗng”. Chiều cùng ngày, bệnh nhân được chuyển vào khoa ngoại 1. Suốt hai ngày sau, bệnh nhân được nhiều bác sĩ khám và cho những chỉ định trái ngược nhau, người cho uống sữa, người không cho. Ngoài ra, bệnh viện còn cho làm nhiều xét nghiệm trùng lặp nhau nhưng vẫn không chẩn đoán ra bệnh. Quá sốt ruột trước tình trạng sức khỏe của người nhà và thái độ của bác sĩ, chị đã đưa bệnh nhân sang bệnh nhân Chợ Rẫy. Kết quả là ông Huỳnh Đệ bị viêm phúc mạc do viêm ruột thừa vỡ phải mổ cấp cứu.
Chị Huỳnh Bửu Nghi cho biết chị rất bức xúc trước thái độ cư xử của bác sĩ bệnh viện TV. Một bác sĩ trực hôm đó đã đuổi chị ra ngoài một cách sỗ sàng và bảo chỉ nói chuyện với người lớn (trong khi chị đã 23 tuổi). Vị bác sĩ này còn bảo mợ của chị là: “Bà về dạy lại con bà”.
Chưa kể, bác sĩ siêu âm còn có những câu nói xem thường tính mạng bệnh nhân: “Cái hồ sơ này chụp hoài, xem đi xem lại nhiều lần rồi phát chán, thôi mang lên mổ đại đi”. Khi gia đình chị đòi phản ảnh lên lãnh đạo bệnh nhân, bác sĩ đã thách thức: “Nếu muốn thì đi thưa đi!”.
Chị Lê Thị Thanh Thủy (quận Tân Phú, TP HCM) khi khiếu nại bệnh nhân Nhi Đồng 1, cũng khẳng định, ngoài việc bác sĩ chẩn đoán sốt xuất huyết chậm trễ khiến con chị tử vong, thái độ của bác sĩ trực tiếp điều trị cho bệnh nhân chưa tốt.
Tại phiên tòa xét xử vụ kiện dân sự giữa bà Võ Thị Kim Cúc và bệnh nhân Pháp Việt TP HCM cuối tháng 8, bà Kim Cúc đã khóc nức nở khi trình bày về thái độ của một bác sĩ của bệnh nhân. Bà nói trong khi con bà tử vong (bệnh ung thư vùng hàm mặt), dù đã gần nửa đêm nhưng bác sĩ vẫn yêu cầu phải đóng đủ 36 triệu đồng mới được đưa xác con về. Bà đã cầu cứu khắp người thân, bạn bè để có tiền đóng viện phí.
Liên quan đến việc khiếu nại của bệnh nhân, lãnh đạo bệnh viện TV thừa nhận người nhà thắc mắc là chính đáng. Các bác sĩ có chậm trễ trong chẩn đoán và điều trị. Bệnh viện đã nhắc nhở các bác sĩ rút kinh nghiệm về thiếu sót này. Bệnh viện cũng thừa nhận các bác sĩ đã có những câu nói thiếu tế nhị với thân nhân bệnh nhân. Bệnh viện đã yêu cầu các cá nhân có những việc làm chưa đúng, chưa tốt viết bản tự kiểm, tổ chức kiểm điểm tại các khoa phòng liên quan để rút kinh nghiệm. bệnh nhân sẽ mời gia đình bệnh nhân lên xin lỗi.
Tuy nhiên, nhiều bệnh viện khi trả lời những khiếu nại, thắc mắc của gia đình bệnh nhân thường ít khi nhìn nhận thiếu sót mà hay đưa ra đủ lý do để giải thích, như bệnh nhân hoặc người nhà hiểu sai, hiểu lầm lời bác sĩ. Nhiều bệnh viện lấy lý do quá tải bệnh nhân, áp lực công việc của thầy thuốc quá mức.
Cũng có lãnh đạo bệnh viện thừa nhận mâu thuẫn giữa bệnh nhân, người nhà và thầy thuốc thường xuất phát từ vấn đề thiếu tư vấn cho người bệnh và thái độ tiếp xúc chưa tốt của nhân viên y tế. Việc người dân đi kiện bệnh viện, bác sĩ là tốt vì điều này giúp bác sĩ làm việc cẩn thận, trách nhiệm hơn. Tất nhiên, việc khiếu kiện phải đúng.
Hiện nay bác sĩ không có đủ thời gian khám cho bệnh nhân, chưa được trang bị kỹ năng giao tiếp cũng như tư vấn cho người bệnh. Nhiều người bệnh khi vào bệnh viện không biết bác sĩ mổ là ai. Thường là bác sĩ hoặc điều dưỡng đưa cho bệnh nhân tờ cam kết đồng ý phẫu thuật với những điều khoản nghiêng về bảo vệ người thầy thuốc. Vì thế, bệnh nhân, thân nhân bệnh nhân hoàn toàn mù tịt về những tai biến, biến chứng có thể xảy ra trong quá trình bác sĩ làm thủ thuật, phẫu thuật.
Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc, nguyên giám đốc Trung tâm Truyền thông giáo dục sức khỏe TP HCM, cho rằng hiện nay người thầy thuốc chủ yếu chỉ học cái đau (bệnh tật), chưa được học và chưa chú ý về cái khổ (tâm tư, tình cảm) của người bệnh. Vì thế, họ chưa thấy đằng sau cái đau của bệnh tật là cái khổ của con người.
Vì vậy, nếu thầy thuốc chỉ chăm sóc cái đau, chú ý khâu chẩn đoán, điều trị mà quên mất cái khổ của bệnh nhân là chưa đủ. Lỗi này kéo dài đã lâu và nguyên nhân xuất phát từ khâu đào tạo thầy thuốc. Các trường y chỉ đi sâu vào đào tạo kỹ thuật, bỏ mất phần nhân văn trong y khoa. Trong khi sự ân cần giúp làm vơi đi cái khổ cho người bệnh.
Theo bác sĩ Hồng Ngọc, làm nghề y, không ai dám đảm bảo mình không có sai sót. Chính những sai sót tích lũy lại sẽ trở thành kinh nghiệm tốt, quí báu cho người thầy thuốc phát triển tay nghề. Do đó, thầy thuốc phải biết ơn người bệnh đã giúp mình học hỏi.
Vấn đề quan trọng là thầy thuốc phải biết thấu cảm, đặt mình vào vị trí của người bệnh, biết lo nỗi lo của họ và hiểu nỗi sợ hãi của người bệnh để giải quyết vấn đề. Nếu tôn trọng, thấu cảm nỗi đau, nỗi khổ của người bệnh thì cách cư xử của thầy thuốc với người bệnh sẽ khác.
(Theo Tuổi Trẻ)