- Hơn một năm sau khi 'Em chưa 18' ra mắt, chị mới trở lại điện ảnh qua phim 'Hồn papa, da con gái'. Được đánh giá cao ngay từ phim đầu tay, tại sao chị không 'thừa thắng xông lên' nhận thêm nhiều phim mới?
- Sau phim Em chưa 18, nhiều nhà sản xuất, đạo diễn mời tôi tham gia phim của họ, song tôi cảm thấy vai diễn trong các kịch bản đó không khác Linh Đan trong Em chưa 18 nhiều, không có không gian để tôi khẳng định khả năng diễn đa dạng.
Hơn nữa, lúc đó điện ảnh và showbiz với tôi vẫn còn quá mới mẻ, chưa đúng thời điểm để tôi đóng phim ồ ạt. Thay vào đó, tôi tập trung xây dựng hình ảnh cá nhân, học hỏi nâng cao diễn xuất. Trở lại với Hồn papa, da con gái, tôi càng thấy lựa chọn của mình đúng đắn.
- Hào quang showbiz đến sớm cùng thành công của 'Em chưa 18' tác động đến chị thế nào?
- Đó là động lực cho tôi theo đuổi nghề diễn nhưng cũng là áp lực để tôi kiên trì ở lại với nghề. Tuy nhiên, một diễn viên cần có những áp lực nhất định để vượt qua cái bóng của chính mình, cũng như nâng cao khả năng.
Ở tuổi 17-18, hào quang showbiz từng khiến tôi stress. Thời gian đầu, tôi loay hoay không biết xử lý tình huống, xây dựng hình ảnh chưa được chỉn chu. Nhưng dần dần, tôi học được cách cân bằng tâm lý, quen dần với cả sự chào đón nồng nhiệt cũng như những tin đồn. Tôi thấy mình may mắn vì nhận được tình yêu thương của khán giả và sự hỗ trợ của êkíp chuyên nghiệp phía sau.
- Nổi tiếng và kiếm được nhiều tiền từ khi còn rất trẻ, chị quản lý tài chính như thế nào?
- Từ khi tôi đi đóng phim đến nay, ba luôn giúp tôi quản lý tài chính. Dù là tiền tôi kiếm được, tôi vẫn xin ba mỗi khi cần tiêu vặt. Những món tài sản có giá trị, ba chủ động chi tiêu giúp tôi và thực ra, ba dùng tiền của ba là chính.
- Sau khi gia nhập showbiz, chị có từng gặp những đề nghị khiếm nhã?
- Từ lúc tôi đóng phim, mọi công việc của tôi đều thông qua sự liên hệ, "kiểm duyệt" của ba tôi và quản lý trước khi chuyển đến tôi. Nhờ vậy, tôi tránh được những rắc rối không cần thiết.
- Chị từng tâm sự gia đình không ủng hộ chị đóng phim. Chị đã làm thế nào để thay đổi điều này?
- Hồi tôi mới đi đóng phim, ba tôi không thực sự đồng ý nhưng vẫn cho tôi cơ hội thử sức. Sau hơn hai năm qua, ba nhìn thấy những thành tích của tôi, sự trưởng thành của tôi nên ba và cả gia đình càng thêm ủng hộ. Ba không phải người quản lý nhưng hỗ trợ tôi rất nhiều trong công việc.
- Sinh sống nhiều năm ở Mỹ, chị gặp những khó khăn gì khi chuyển về Việt Nam và chị học cách cân bằng như thế nào?
- Thực ra lúc nhỏ, tôi từng có thời gian sống ở Việt Nam, có bạn bè ở Việt Nam nên việc trở về đây sinh sống, làm việc không phải khó khăn lớn đối với tôi. Hơn nữa, êkíp sản xuất phim Chánh Phương có nhiều người từ Mỹ trở về. Họ hiểu những bỡ ngỡ của tôi, nên luôn dẫn dắt tôi cần học hỏi, làm quen, chuẩn bị những gì cho cuộc sống ở Việt Nam.
- Ngày Tết ở Mỹ của chị có gì khác biệt so với ở Việt Nam?
- Ngày Tết ở Mỹ, cả gia đình tôi quây quần bên nhau ăn các món truyền thống, nhưng Tết chỉ gói gọn trong căn nhà chứ không có không khí rộn ràng, không thể đi chơi như ở Việt Nam.
Mấy năm nay tôi đều đón Tết ở Việt Nam cùng ba mẹ. Anh hai và bà nội tôi cũng mới về nước nên năm nay cả gia đình sẽ cùng đón Tết ở quê hương.
- Bước qua năm mới, chị ấp ủ những dự định nào?
- Tôi mong muốn thử sức với những vai dữ dằn một chút, được cộng tác với đạo diễn Victor Vũ, nhà sản xuất Ngô Thanh Vân. Hai phim tôi đóng đều do chú Charlie Nguyễn sản xuất, được êkíp Chánh Phương yêu thương và giúp đỡ.
Tôi tin muốn phát triển nghề nghiệp, tôi phải bước qua vùng an toàn, học hỏi thêm từ nhiều đạo diễn, nhà làm phim khác nhau. Tôi đang thu xếp công việc để qua Mỹ học diễn xuất trong bốn tháng. Hiện tại, tôi có một vài dự án nhưng chưa tiện tiết lộ.
Phong Kiều