Lấy anh rồi em mới hiểu rằng em chẳng thể dựa vào anh những khi có khó khăn vì anh là một người đàn ông thiếu lòng bao dung và thông cảm. Những cảm giác đau đớn khi mang thai con trai của chúng ta vẫn còn theo em đến tận bây giờ. Những ngày đó em đang mang thai chẳng thể kiếm nổi nhiều tiền, lương của em chỉ đủ tiêu mà thôi lương anh thì khá hơn. Anh đã nói em không cố gắng em không chịu chuyển chỗ làm nhưng anh có biết em ốm như thế nào không, và anh cũng không nghĩ rằng trước khi lấy nhau anh đã thất nghiệp đến hàng năm trời anh đã khóc vì nghĩ rằng mình vô dụng nhưng em đã luôn động viên anh để anh cố gắng lên và không bao giờ trách móc anh điều gì. Ngày đó em đã khóc nhiều lắm khóc hàng đêm nước mắt đẫm gối và nghĩ rằng hoá ra anh chỉ là một kẻ tầm thường và coi trọng đồng tiền đến thế sao.
Em hận anh và tự hứa với lòng mình rằng mình phải cố gắng lên không được phụ thuộc vào bất cứ ai nhất là anh. Cũng từ ngày đó mà chúng ta đã mất đi một điều thiêng liêng đó là anh đã làm mất đi lòng tin của em đã giết chết đi niềm tin vào tình nghĩa vợ chồng. Bây giờ nhờ những ngày đó nhờ những lời nói đầy cay nghiệt của chị gái anh cho rằng em là người không làm được gì chỉ dựa vầo anh mà em đã cố kiếm tiền bằng và thậm chí hơn anh em đã biết để dành tiền để phòng khi những lúc không kiếm được còn lấy ra để tiêu để khỏi bị anh nói. Thật chua chát và chán làm sao nhưng em biết rằng anh là con người trọng đồng tiền trọng sĩ diện một cách quá đáng. Anh luôn tự hào với họ hàng nhà anh rằng anh kiếm được nhiều tiền làm nhiều chỗ nên ai cần giúp gì anh cũng cố. Khi bố mẹ anh cũng chẳng phải khó khăn về kinh tế, chúng ta có chút ít tích luỹ anh lấy ra bằng hết để đưacho bố mẹ anh. Em không phải là con người vì tiền nhưng em muốn đưa ra bằng chứng để anh thấy anh cũng chẳng coi em ra gì và nhà anh cũng chỉ vì tiền mà thôi thấy em cũng làm được bố mẹ anh cũng tôn trọng em hơn chị gái anh cũng tôn trọng em hơn và không xúc xiểm em nữa. Còn rất nhiều sự việc nữa làm em không còn tôn trọng anh nữa. Đó là những lúckhó khăn hoặc bận rộn vì bviệc trông con chẳng hạn là anh lại càu nhàu và làm như em bỏ mặc gia đình để anh phải cáng đáng. Anh là một con người ham chơi bình thường anh rất rỗi không chịu làm gì để công việc dồn đống lại nếu em mà cũng bận vào lúc đó anh sẽ nổi khùng chửi mắng. Tại sao thế nhỉ để rồi tất cả như những vết dao đâm làm vơi bớt đi tình cảm của chúng ta mà thôi.
Em đang xao lòng vì một người đàn ông khác. Đó cũng là người biết chăm sóc gia đình biết đặt điều tốt lên hàng đầu và biết quan tâm chăm sóc em. Đã hơn một năm nay em chống chọi với chính mình để không ngã vào vòng tay người ta. En chẳng còn tin vào tình cảm của đàn ông đâu nhưng khi đã lấy nhau rồi đời sống ân ái của vợ chồng cũng chẳng được tốt. Anh là người yếu cả về ý chí lẫn thể xác, gặp anh ấy em khao khát được ôm trọn vẹn trong vòng tay lực lưỡng và thân thể đầy sinh khí của anh ta. Em đang đấu tranh với chính mình đây vì con của chúng ta còn anh anh không xứng đáng với tình cảm của em. Người mà em gọi là chồng nhưng không xứng đáng là một người chồng. Chẳng biết mọi chuyện rỗi sẽ đi đến đâu chỉ mong sao anh thay đổi. Còn em em không cần gì hết ngoại trừ con chúng ta tất cả những việc em làm là vì con mà thôi.
ngoc mai